TKH - banner 05

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

 

     ( Bài điểm sách của nhà văn nữ Yến Nguyễn, bút hiệu Hoàng Yến)

Tôi nhận được MẸ VÀ NHỮNG MÙA XUÂN vào một buổi sáng đầu tháng ba. Khi thời tiết tại Alabama có ít nhiều thay đổi. Những khóm hoa Azalea hồng cam, hồng phấn, màu xác pháo,… đang độ mãn khai. Các trường học chuẩn bị nghỉ Spring break. Bầu trời xanh trong hơn và trong gió chỉ còn một chút hơi lạnh. Tôi thấy ấm lòng!

Quyển sách dày 150 trang. Gồm 9 truyện ngắn. Với ngòi bút của một Giáo sư văn chương và triết học trước 1975 tại Việt Nam. Nay là một kỹ sư điện tử tại Hoa Kỳ. Hình bìa phía sau tác phẩm có bức tranh sơn dầu. Nghĩa là anh còn là một hoạ sĩ.
Truyện của Hoàng Nguyên Linh thật sự dẫn đưa tôi - một độc giả - bồi hồi theo từng nhân vật mà anh đã đặt tên.


* Truyện ngắn đầu tiên “MẸ TÔI” khiến lòng tôi không nguôi thổn thức cho đến dòng chữ cuối cùng.” Cám ơn Mẹ đã gửi bưu thiếp cho con để trong đời con được một lần gọi Mẹ”.
Ôi! Cuộc đời sao đầy dẫy trái oan. Những ngang trái trong tình yêu đã mang đến cho tình mẫu tử quá nhiều hệ luỵ: sợ hãi, lẫn tránh, chạy trốn… và ăn năn thì đã muộn rồi!
Đọc “Mẹ Tôi” để nhìn lại người nam - chủ gia đình- của thời xa xưa đó: Nhiều thê lắm thiếp. Vui và mau quên. Số phận của những người nữ sai lầm trong tình duyên hay vì thất thế sa chân. Khổ một đời! Buồn đến hết cuộc đời!
Cảm ơn tác giả cho chúng ta nhìn thấy tấm lòng của một người con. Tuổi thơ thiếu hiểu biết, lớn lên đầy mặc cảm và rồi tình mẫu tử vẫn hằn sâu trong óc, trong tim, trong tiếc nuối ngẩn ngơ vùng trời kỷ niệm.

* Đọc “ XUÂN VỀ TRONG MÙA HẠ” Tôi thật sự có được những hồi tưởng thật êm đềm trong những ngày còn vào ra giảng đường Đại Học. Thời sinh viên vui quá! Tình cảm thật rất nên thơ. Một bên sách vở. Một bên người yêu. Nhưng rồi nho phong lễ giáo của cái thời “nam nữ thọ thọ bất thân” đã làm cuộc tình chết yểu. Khi cô sinh viên trường luật hiểu ra thì thật hụt hẫng, bẽ bàng. Tôi cũng nhận ra tôi qua hình ảnh của THU Mối tình đầu theo cơ hội qua đi không không bao giờ trở lại. Khi Mẹ tôi thận trọng giữ gìn con gái và tôi trẻ con trong tình trường. Truyện ngắn nầy dễ thương!

*MÙA XUÂN CON GÁI. Là một bức thư tình. Nội dung thư đưa tôi về một thời kỳ xa lơ xa lắc: Ngọt ngào xen lẫn đắng cay. Niềm vui và nỗi buồn. Yêu thương và chia cách. Gần rồi xa!Chừng đó biến thiên cũng đủ qua mùa Xuân con gái. Đọc mà tôi tưởng Hoàng Nguyên Linh là nữ.

*TÌNH MUỘN. Đọc đến năm chữ đầu tiên” Nơi tôi dạy ngày trước…” tôi như bị thu hút bởi một mãnh lực đáng yêu của trường lớp, học trò và kỷ niệm. Tôi càng muốn biết tác giả nói gì về “nghề dạy học”. Có người cho là cao quí. Cũng có người cười cợt ”Nghề bán cháo phổi”. Có người lên án” nghề gõ đầu trẻ” .
Truyện kể về một nữ Giáo sư Trung học có chồng đã sáu con phải ly dị vì nạn bạo hành trong gia đình. Cho đến biến cố 1975 bảy mẹ con qua Mỹ mang theo hình bóng một nam đồng nghiệp có mái gia đình ấm êm. Bà lại tiếp tục dạy học.
Ba mươi năm sau gặp lại nơi đất khách quê người. Hai cảnh đời đều dang dở …Đám cưới của vị nữ Giáo sư về hưu và nam đồng nghiệp làm tôi nao lòng không ít. Tình dẫu muộn màng vẫn thấp thoáng đâu đây luật thừa trừ của Thượng Đế.

*QUÊN ĐI NGÀY THÁNG CŨ. Tựa truyện khiến tôi nhớ lời bài hát ” Tình ngỡ đã quên đi nhưng tình bỗng lại về…” Nội dung truyện có nhiều tình tiết bất ngờ đến thú vị. Những phân biệt giai cấp sang hèn. Những trớ trêu của hoàn cảnh. Những uẩn khúc của cuộc tình vẫn không có gì là quá nặng nề khi tác giả sắp đặt một kết thúc thật đẹp. Nếu trong đời thường tình cảm và lòng người cứ đẹp như thế thì hạnh phúc con người kể sao cho hết!

* NHƯ MỘT ĐÁM MÂY ĐEN.
Đọc hết truyện ngắn nầy bên tai tôi còn văng vẳng một điệu nhạc reo vui. Tác giả viết truyện vừa như dàn trải một tâm tình vừa như một đôi lời cảnh cáo. Trong đời sống lứa đôi, ít lắm có một lần người ta dễ sống theo cảm tính với những phút giây ngoài chồng ngoài vợ như trường hợp của Ngân.
Điều quan trọng là “một mai qua cơn mê” nhờ thấy được lỗi lầm, sai phạm mà biết trân quý hạnh phúc trong tầm tay. Tác giả viết y như một nhà tâm lý học hay một nhà tư vấn cho tình yêu, hôn nhân, gia đình. Lời văn nhẹ nhàng, tự nhiên. Diễn tiến câu chuyện càng lúc càng đi gần đến cao điểm của tình người.

*SAU CUỘC CHIẾN.
Ai đã là người yêu của lính cần đọc câu chuyện nầy. Hãy đọc để cảm thương cho Vinh, Ngọc và Khánh. Để thấy rõ chiến tranh và hậu quả của nó trên từng than phận con người Việt Nam.

*CÔ GIÁO NGA. Gia đình trẻ thời loạn ly là thế. Gặp nhau. Yêu nhau. Kết hôn. Rồi chia xa. Tù đày và nước mắt. Cô đơn và vô vọng đợi chờ.
Không! Không phải chỉ có thế. Sau cơn dâu bể Nga và Tuấn lại gặp nhau. Được gặp lại nơi vùng đất Tự Do. Chao ơi! Hạnh phúc ơi là hạnh phúc. Quanh ta còn có bao gia đình trẻ. Một thời gian dài giữa mọi khó khăn vẫn thuỷ chung. Vẫn tôn thờ hình ảnh người bạn đời của thuở ban đầu?

Truyện sau cùng ĐƯỜNG VỀ QUÊ CŨ mới thật sự nói hết thực trạng của xã hội Việt Nam, con người Việt Nam. Tôi thấy hình như những bồi hồi, những cảm luỵ từ đáy tim tác giả đã gửi gắm vào hai chị em của NẾT NA. Ôi!Việt Nam! Quê hương, đất nước, con người là thế đó. Là mãi mãi làm cho lòng kẻ ly hương đau xót đến vô cùng!

Cảm ơn tác giả Hoàng Nguyên Linh và tập truyện ngắn thật dễ thương.
Xin thân ái chúc tác giả viết thật khoẻ và trân trọng gọi mời Anh Chị Em tìm đọc.

Cuối mùa Xuân 2008.
Hoàng Yến

 

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC

No articles to show.