TKH - banner 02

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 0 / 5

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 
 
Một ngày đen tối,
Xã hội đắm chìm thay đổi nhiễu nhương.
Ba đi tù. Mẹ con mình lếch thếch tha phương.
Vùng đất mới sống chuỗi ngày lây lất.
Hạt bo bo chan nước mắt.
Gánh u sầu má chất nặng lên vai.
Ngày hai bữa sắn khoai.
Ghẻ lở đầy người phải cạo đầu các con trọc lóc.
Hàng xóm riễu cười:
“Cha đi tù, ở nhà chúng nó đi tu”.
Má làm đủ mọi nghề vất vả.
Cũng không thể cho các con và ngoại được ấm no.
Các con đang tuổi ăn tuổi lớn vô lo.
Bà ngoại già chân đi khập khễnh.
Cam đành số mệnh.
Tìm đâu ra viên thuốc dịu cơn đau.
Rồi đứa trước đứa sau.
Về bên nội xin ăn nhờ ở đậu.
Nhà nội giầu,
Nhưng chẳng có tình thương.
Đi học về, ăn cơm cháy nước tương.
Lúc sốt cao,
Mặt đỏ bừng vẫn phải đi mua thuốc lá.
Má hận mình bất tài vô dụng quá.
Không bằng con gà mẹ,
Chở che, bới đất nuôi con.
Bà ngoại ngày một héo hon.
Thương má đời gian khổ.
Chúng ta năm người tứ cố vô thân.
Kể sao cho hết, đời nghèo khó gian truân.
Các con chịu suốt thời thơ ấu.
Trời cao hiểu thấu.
Ban cho nhà mình có được hôm nay.
Hạnh phúc là đây, nhưng má âm thầm ray rứt mãi.
Ngày nay làm nên của cải.
Là do các con khôn ngoan tháo vát hơn người.
Má không bằng một chút nhỏ nhoi. Lòng hiếu thảo khi xưa với ngoại.
Thương ngoại vô vàn, một đời phước bạc.
Không được hưởng chút gì vui sướng hôm nay.
Má vẫn đắng cay, khóc thầm những đêm không ngủ.
Các con cho má đầy đủ.
Vật chất tinh thần chẳng thiếu thốn chi.
Không như má khi xưa, chẳng có gì cho ngoại!

H.T Thanh Nga

27/2010

 

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC