Mây trời bay lơ đãng
Cỏ cây lặng hững hờ
Em chìm vào quên lãng
Bởi tình đời thờ ơ
Thời gian là giông tố
Tàn phá những sắc hương
Dương trần là đau khổ
Cõi người vốn vô thường
Sắc không là tạm bợ
Ai sống mãi một đời?
Kiếp này hay kiếp trước
Kiếp sau, chuyện đầy vơi
Chỉ mong tâm an lạc
Giận, ghét cứ mĩm cười
Đời chông gai, sấp ngữa
Thế giới này vậy thôi
Cũng là một chữ tôi
Thêm nặng, tội lỗi nhiều
Thêm huyền, thành tồi tệ
Thêm sắc, tối bấy nhiêu
Bản ngã, tâm cao thượng
Bản năng, dục vọng đòi
Tâm lành nên nhận biết
Hạnh phúc, dù nhỏ nhoi
Vân Hà
23-9-2014