Nhớ Ngày Quân Lực & Tượng Thương Tiếc (T)
*****
1- Thơ : NHỚ NGÀY QUÂN LỰC (DƯ THỊ DIỄM BUỒN)
Hoa phượng nở, ve gọi hè réo rắc
Ngày xưa ơi, áo trắng đẹp sân trường
Anh lính Hậu Giang, An Lộc, Liên Khương
Từ các nẻo... trên Bốn Vùng Chiến Thuật
Ánh hồng lên sáng ngời Ngày Quân Lực
Từng đoàn người lũ lượt kéo đi nhanh
Vẳng từ xa, loa náo nhiệt phóng thanh
Các đoàn thể, xếp thành hàng thứ tự...
Nắng ban mai chói chan rừng biểu ngữ
Nhạc Quốc Ca vang dội trong không gian
Dân, Quân, Cán, Chánh... lần lượt diễn hành
Xây Dựng Nông Thôn, Trưng Vương, Vĩnh Ký
Biệt Động, Người Nhái, Chiến Tranh Chánh Trị
Cảnh Sát, Đà Lạt, Hành Chánh Quốc Gia
Quốc kỳ bay trong ánh nắng chan hòa...
Gió lồng lộng, quân kỳ bay phấp phới...
Sư đoàn Mười Tám, Pháo Binh tiến tới
Nghĩa Quân, Biệt Chính, đoàn Nữ Quân Nhân
Thủ Đức, Công Binh, Dù, Thiếu Sinh Quân
Biệt Kích, Hải Quân, Sư Đoàn Hai Mốt...
Đại Bàng uốn mình, khói tuôn từng cột
Dệt cờ vàng ba sọc đỏ trên không
Bao niềm vui, niềm kiêu hãnh ngập lòng
Đoàn quân Nam ta hào hùng, tài, đức...
Cô nữ sinh, dự lễ Ngày Quân Lực
Niềm hân hoan bên bè bạn thầy cô
Mái tóc thề trong vành nón bài thơ
Vòng hoa chiến thắng, choàng lên lính trận
Hồn trong sáng tươi hồng như nắng sớm
Chong sách đèn dệt mộng đẹp tương lai
Niềm tin yêu hứa hẹn một ngày mai
Sẽ dâng hiến những gì mình học, biết...
Nhưng trường đời lắm oan khiên cay nghiệt
Và tình người thật tráo trở gian ngoa
Khi giặc tràn vào tan cửa hại nhà
Tài hoa diệt, để thỏa lòng thua kém
Đau thương chất chồng, vỡ tan mộng đẹp
Lặng thở dài, ngày ấy đã qua rồi!
Nay chỉ còn âm vọng đáy tim tôi
Khi Miền Nam rơi vào tay quỉ đỏ
Phút mặc niệm, mắt rưng rưng lệ nhỏ
Tâm tư chùng lặng, thương xót bâng khuâng
Còn đâu nữa Ngày Quân Lực tưng bừng
Còn đâu nữa thời tuổi xanh dệt mộng
Có còn chăng, đây nỗi lòng hiu quạnh
Còn quê nghèo đã cách biệt trùng khơi
Từ Bắc chí Nam giặc xéo tơi bời
Ngày Quân Lực! Ôi xác xao niềm nhớ!
DƯ THỊ DIỄM BUỒN
*****
2- Thơ : TƯỢNG THƯƠNG TIẾC (DƯ THỊ DIỄM BUỒN)
(Tưởng nhớ về Điêu khắc gia Nguyễn Thanh Thu)
Sáng hôm nay
sao lá bay nhiều quá!
Lá úa vàng, chen lẫn lá tươi xanh
Vì đêm qua bão lên cơn tàn phá
Nên lá xanh
tức tưởi phải xa cành
Đoàn người đi
mặc hai màu đen trắng
Khăn chít ngang đầu, cúi mặt thọ tang
Để tưởng niệm người chiến binh tử trận
Xe chầm chậm
lăn, theo lối nghĩa trang
Tôi sửng sờ
thấy anh ngồi nơi đó!
Vai ba-lô cùng nón sắt, súng trường
Giầy sô, áo trận hoen màu cỏ úa
Dáng hiên ngang
như trấn ngự biên cương
Anh ngồi đây
đón chờ đồng đội mới
Họ kiêu hùng ngang dọc khắp chiến trường
Cũng như anh, đáp đền xong nợ nước
Còn tình nhà
trong nuối tiếc đau thương!
Đứng nhìn anh
lệ sầu lăn trên má
Khóc không vì hiu quạnh nghĩa trang buồn
Và biết rằng anh chỉ là tượng đá...
Nhưng trong tôi
tượng vẫn có linh hồn!
DƯ THỊ DIỄM BUỒN