Vườn Xuân & Tết Quê Người Nhớ Quê Mình (Thơ)
***
1- Thơ : VƯỜN XUÂN (LKC)
Chiếc lá vườn xuân chưa muốn rơi
Chân tình luyến tiếc chẳng hề vơi
Tâm tư xao xuyến theo ngày tháng
Một trái tim côi ...mệt lã rời
Tiếng hát nhịp đàn chung hoà ca
Tình vương ý nhạc thắm tươi hoa
Tuổi thơ gởi lại nơi trường cũ
Một trái tim hồng ...nhớ thiết tha
Gom hết chuyện lòng vào ý thơ
Canh khuya chợt tỉnh một niềm mơ
Hai phương xa thẳm hoài vọng mãi
Một trái tim ...yêu lạ bến chờ
Nhắm mắt muốn quên tình một thời
Nghe lòng quặn thắt lệ tuôn rơi
Đèn đêm chiếc bóng soi tâm tưởng
Một trái tim sầu... thương nhớ ơi
Sáng nay thức giấc ngắm vườn hồng
Anh nắng chan hoà buổi rạng đông
Cứ ngỡ cuộc đời đơn giản thật
Tim nồng duy nhất...mõi mòn trông
LKC
***
2- Thơ : TẾT QUÊ NGƯỜI NHỚ QUÊ MÌNH (LKC)
Mồng một lễ chùa viếng Phật Ông
Mồng ba cúng tiễn Tổ Tiên tông
Đêm xuân mồng bốn nghe mưa rớt
Hỏi ai có còn nhớ nhau không ...!?
Tết ở quê người quạnh vắng tanh
Xuân về bên ấy vui không anh ...?
Tân niên với tách trà Y Thái
Tâm sự riêng mình hương ngát xanh
Xuân lại qua mau nơi xứ người
Làm sao có được thuở xuân tươi
Dấu yêu e ấp thời thơ dại ...
Chừ đây ngấn lệ thay nụ cười
Le Y Thai ( LKC )
Comments
Bay về quê cũ đón nàng Xuân ( trước 1975) tươi
Nghe vang đây đó tiếng cười
Gia đình đoàn tụ, cuộc đời thăng hoa
Đón Xuân nầy, nhớ quê nhà
Tha phương lạnh lẽo thật là buồn tênh!
Cầu mong Thượng Đế thương tình
Sở cầu như ý, gia đình bình an!
Kính Mến
LNTD
cô cháu Nguyên Trúc Nang Calif
Đa tạ quí thi hữu của trang nhà trung học Thủ Khoa Huân
Kính chúc mãi mãi an vui và may mắn
Y Thái - Lê Khoa Cử