TKH - banner 02

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Câu Cá & Tro Bụi & Niềm Đau Năm Ngón (T)
*****
1- Thơ : CÂU CÁ (Trần Quốc Bảo)
4773 1 CauCaTrQBao
Cá ơi, đừng có đớp mồi!
Buông câu, ta chỉ muốn ngồi nhìn mây.
Bềnh bồng trôi dạt tới đây,
Cùng mang thân phận lưu đầy như ta.
Chân trời góc biển không nhà,
Hình hài vân cẩu, xót xa luân hồi.

Cá ơi, đừng có đớp mồi!
Buông câu, ta chỉ muốn ngồi nhìn trăng.
Đường đời, xuôi ngược lăng nhăng,
Thủy chung riêng một bóng Hằng theo ta.
Ai xưa mài kiếm trăng tà,
Nay mài nghiên bút, ta hòa máu tươi.

Cá ơi, đừng có đớp mồi!
Buông câu, là để ta ngồi ta mơ.
Từ thân lưu lạc tới giờ,
Viết hoài chưa trọn, bài thơ liên hoàn.
Ôm lời thề với giang san,
Vẫn còn cúi mặt, lang thang quê người.

Cá ơi, đừng có đớp mồi!
Buông câu, thủ tịnh ta ngồi nhìn ta.
Cái răng cái tóc thăng hoa,
Cái hồn bất túc, còn là vô danh!
Chợt nhìn đáy nước long lanh,
Cá hay ta nhỉ, lượn quanh cái mồi ?
Trần Quốc Bảo
(Đặc San Lâm Viên)
*****
2- Thơ : TRO BỤI (Trần Quốc Bảo)
4773 2a TroBuiTQBao4773 2b TroBuiTQBao
Hôm nay đáp chuyến Jet-blue
Mượn đôi cánh sắt, vù vù bay lên
Thấy mình đâu phải là tiên
Mà đang êm ái lượn trên vòm trời

Nhìn qua khung cửa bồi hồi
Dưới kia, mù mịt ... núi đồi, biển sông
Con người, quá nhỏ - khó trông
Lên cao .... cao nữa - là không thấy gì

Lan man, thơ thẩn nghĩ suy
Về sinh-vật bé tí ti: “con người”
Trí khôn, thiệt quá tuyệt vời!
Từng phen thám hiểm biển trời bao la

Hỏa Tinh, trên cõi thiên hà
Phi thuyền bay tới, thăm qua mấy lần
Biển sâu, đáy thẳm muôn phần
Tầu ngầm lặn xuống, hải tuần dò la

Văn minh, nhân loại tiến xa
Nhưng tai họa sát bên “ta” rất gần
Con người thật nhẹ đồng cân
Chỉ trong gang tấc, Tử Thần kề bên!

“Người” từ tro bụi mà nên
Một mai rồi cũng về miền “bụi tro”
“Thiên tài” là PHÚC, Trời cho
Sống sao, tích ĐỨC mà so với TÀI
4773 3 TroBuiTQBao
Giật mình ... nghĩ tới thân này
Tôi là hạt bụi đang bay ngang Trời!
Trần Quốc Bảo
*****
3-Thơ : NIỀM ĐAU NĂM NGÓN (Trần Quốc Bảo)
4773 4 NiemDau5NgonTQBao 
Tôi nhìn vào bàn tay,
Nièm đau đứt ruột, hôm nay hiện hình!
Ô hay, có phải tay mình?
Bán tay khói lửa chiến chinh thuở nào!
Tay này đã vượt núi cao,
Băng rừng lội suối, tiến vào chiến khu.

Ngón này nổ súng diệt thù,
Ngón này nghiên cứu bản đồ hành quân,
Ngón này gọi máy truyền tin,
Ngón này âu yếm anh dành cho em.
Ngón này đốt thuốc thâu đêm,
Cho bao phiền lụy bay lên mây trời!
4773 5 NiemDau5NgonTQB
Hiểm nguy là trọn một đời,
Con đường sinh mệnh, rối bời như tơ.
Công danh sự nghiệp mờ mờ,
Bao nhiêu đứt đoạn bên bờ nhân duyên.
Hồng hoa lên đỉnh kim tinh,
Cuộc đời bảy nổi ba chìm gian nan!

Bàn tay phạt bắc bình nam,
Bây giờ cầm cái mỏ hàn quơ quơ!
Bàn tay dựng Nước dựng Cờ,
Bây giờ khoanh cánh đứng chờ xin cơm.
Sượng sùng chẳng giám soi gương!
Nhìn mây phiêu bạt mà thương thân mình!
4773 6 NiemDau5ngonTQB
Đã coi thường lẽ tử sinh,
Mà sao Nước mất, thân mình còn đây?
Ngâm hồn vào đáy men say,
Vẫn không quên được chuỗi ngày thê lương!
Cúi đầu người nhớ Quê Hương,
Còn tôi úp mặt vào lương tâm mình!

Cách sông hát khúc hậu đình,
Ở đây cách biển, mặc tình xướng ca!
Đã đành, mất Nước, tan nhà,
Nhưng hồn Tổ Quốc trong ta vẫn còn!
Bàn tay nắm lại sắt son,
Một ngày còn sống là còn vùng lên!
Trần Quốc Bảo
Richmond, Virginia
Địa chỉ điện thư của tác giả:
This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC