Mai Tôi Đi (1-2) & Hoa Yêu Dấu & Nắng Vương Sầu Nhớ (T)
*****
1- Thơ : MAI TÔI (1) - (Nguyễn Vạn Thắng)
Mai tôi đi, con đường xưa vẫn đó
Nắng bên đường vẫn chiếu rọi dấu chân
Chỉ mình tôi trên phố vắng ngỡ ngàng
Buồn cô lẻ ...theo giòng đời phai nhạt
Mai tôi đi, có còn nghe giọng hát
Thuở hôm nào bên ghế đá công viên
Đừng trách tôi thêm lưu luyến muộn phiền
Tình hai đứa tàn dần theo nỗi nhớ
Mai tôi đi, lời thơ buồn dang dở
Sẽ chẳng còn vương vấn phút chia tay
Đừng nhớ thương để giọt lệ rơi đầy
Xin người hãy cùng tôi đừng than thở
Mai tôi đi, mùa Thu nào vẫn đó
Lá rụng buồn tơi tả chiều mưa rơi
Để lòng vương nỗi nhớ đến một người
Còn không em ...chuỗi ngày xưa thân ái ?
Mai tôi đi, còn đâu lời e ngại
Hãy mỉm cười che dấu nỗi niềm riêng
Đừng vì tôi nhung nhớ khẽ gọi tên
Và đừng để tim lòng tôi héo hắt
Mai tôi đi, lệ nào trên khóe mắt
Đọng giọt buồn sẽ cạn theo thời gian
Để tình thơ tôi viết lời than van
Thương kỷ niệm một thời trong ký ức
Mai tôi đi, tim lòng còn thao thức
Con phố buồn vắng bóng dấu chân ai
Tiếng gió ru lời than vắn thở dài
Tình lịm chết theo giòng đời hiu quạnh
Mai tôi đi, khi Đông về giá lạnh
Dù tình buồn ôm ấp mãi trong tim
Dù vần thơ tôi viết cả nỗi niềm
Mong tình mãi đẹp màu xanh kỷ niệm
Mai tôi đi, dù tim lòng tắt lịm
Cũng xin người đừng quay bước ra đi
Hãy vì tôi giữ lại những thứ gì
Mà tôi đã âm thầm ôm ấp mãi
Nguyễn Vạn Thắng
*****
2- Thơ : MAI TÔI ĐI (2) - (Nguyễn VạnThắng)
Mai tôi đi ... xin đừng ai thương khóc
Nguyện giúp tôi về nước Chúa bình an
Dù đời tôi phạm lỗi quá nhiều lần
Trong cuộc sống trải bao điều thử thách
Giã từ nhau xin đừng ai oán trách
Hãy quên đi chuyện cũ lúc sinh thời
Những giận hờn, xúc phạm phút đùa vui
Xin người hãy giúp tôi lời kinh nguyện
Mai tôi đi ...mong rằng sẽ hết chuyện
Nỗi ưu tư, phiền muộn sẽ không còn
Cảnh giàu sang, phú quý có như không
Và tất cả chỉ còn là cát bụi
Ai cũng biết đời người rất ngắn ngủi
Phút phù du trần tục có ra gì
Cảnh chia tay phút cuối sẽ được chi?
Ngoài giọt lệ cho người vừa nằm xuống
Mai tôi đi ...nếu người còn thương tưởng
Xin một lần, dù chỉ một lần thôi
Đọc vài kinh đưa tiễn một kiếp người
Ai rồi cũng ra đi lần từ biệt
Xin Ơn Trên giúp con lời tha thiết
Để hồn con về cõi phúc Thiên Đàng
Kiếp con người mong được hưởng bình an
Về nước Chúa con đường con mơ ước
Cuộc sống này có bao giờ biết trước
Buổi chia tay kẻ trước, rồi người sau
Sống bon chen, ganh tị là niềm đau
Ngày nằm xuống, nấm mồ nơi hoang lạnh
Nguyễn Vạn Thắng
*****
3- Thơ : HOA YÊU DẤU ... (Nguyễn Vạn Thắng)
Nếu em là ... những bông hoa mới nở
Tô điểm đời bằng màu sắc hương trinh
Anh chỉ xin làm cánh bướm vờn quanh
Vờ hôn nhẹ trên cành hoa thơ mộng
Nếu là gió ... anh ngăn cơn gió lộng
Ðể hoa còn hương nhụy chẳng tàn nhanh
Ðể bướm hoa còn quyến luyến trên cành
Hoa đẹp mãi khoe muôn ngàn sắc thắm
Nếu là mưa ... mong là làn mát lạnh
Tưới vào lòng cho nở rộn cánh hoa
Nói đi em có phải tình chúng ta
Như hoa bướm vui đời theo năm tháng
Anh sẽ ngăn khi mây mù giăng xám
Gọi nắng vàng chiếu rọi sáng lung linh
Để hoa yêu điểm nét thật trữ tình
Và em mãi là cành hoa yêu dấu ...
Nếu em là... những loài hoa dị thảo
Đẹp sắc mầu tô điểm cả trời yêu
Và em như tia nắng ấm ban chiều
Tim anh sẽ không bao giờ nuối tiếc...
Em cũng biết tim lòng anh tha thiết
Ôm vào lòng như hoa bướm vờn quanh
Để tình ta đẹp mãi giấc mộng lành
Đừng xa cách gọi thầm trong nỗi nhớ
Nguyễn Vạn Thắng
*****
4- Thơ : NẮNG VƯƠNG SẦU NHỚ (Nguyễn Vạn Thắng)
Anh gọi nắng về để nhớ em
Gọi trăng soi bóng rớt bên thềm
Gọi mưa rơi ướt bờ vai Nhỏ
Gọi gió âm thầm lướt nhẹ êm
Em hỏi bao giờ mình có nhau ?
Vàng Thu chưa đủ ấm môi sầu
Đông về tuyết lạnh con đường vắng
Vẫn biết tình nào có đậm sâu
Tháng Hạ đi về nắng nhạt phai
Sao như mắt lệ cứ tuôn dài ?
Phượng hồng trong gió pha màu nhớ
Mòn mõi thương về hình bóng ai
Vắng em nắng Hạ cũng rơi buồn
Phố đợi em về gợi nhớ thương
Vắng tiếng ve sầu em có biết
Nghe hồn lạnh giá chiều mưa tuôn
Đừng giữ trong tim kỷ niệm buồn
Tình phai màu nắng sầu tơ vương
Còn đâu dấu bước xưa hò hẹn
Nắng Hạ vương buồn ... gợi nhớ thương
Nguyễn Vạn Thắng