TKH - banner 01

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Rượu Đầy Làm Sao Cạn & Lời Hẹn Ước
***
1- Thơ : RƯỢU ĐẦY LÀM SAO CẠN ( Huy Văn )
3787 1 RuouDayLamSaoCanHuyVan
"Chiều cuối tuần, tha phương, căn gác nhỏ
Ly rượu đầy ...làm sao cạn chiều nay" (*)
Bởi Đất, Trời vừa khép một vòng quay
nên người cũng bồi hồi theo nhật, nguyệt.

Biết làm sao hơn?! Cũng chỉ vì vận kiếp!
Khi bí lối, cùng đường, ai chẳng muốn sang sông?
Không phải cánh rừng thưa của chim sáo sổ lồng
mà là khoảng trời mây khi thiên di vỗ cánh!

Xưa về xuôi vai nặng đầy quang gánh
Nhật ký tình ghi đậm nét chia phôi
Hình bóng trong tim. Người ở lại núi đồi
Câu từ giã nhờ ngàn thông reo tiếng.

45 năm! Kẻ chân trời, người góc biển
Dõi chân mây mà ước mộng tương phùng
Kỷ niệm về theo ký ức mông lung
cho nỗi nhớ chập chùng như ảo vọng.

Căn gác nhỏ. Bên song ngồi đối bóng
Rượu chưa vơi mà đầy ắp nỗi sầu
Áo trắng. Em. Làn tóc đã về đâu
Sao nhớ quá ngàn thông quanh học xá!?

Đà Lạt là Em. Em là tất cả!
Xa mà gần trong kỷ niệm vương mang
Đời mù sương nhưng nỗi nhớ bạt ngàn
nên Em sẽ vĩnh hằng trong tâm tưởng!
3787 2 RouDayHuyVan
Chiều. Nắng nhạt. Rượu đầy... làm sao cạn?!
Nhớ thương nào sóng sánh đọng đáy ly?
Lời yêu Em chưa nói lúc phân kỳ
sẽ là tiếng nhạc lòng reo muôn thuở.
Huy Văn
(*) Thơ CINDY PHẠM, K8 CTKD/VĐH ĐL
***
2- Thơ : LỜI HẸN ƯỚC ( Huy Văn )
Tôi vẫn chưa về thăm rừng núi cũ
nhìn chiến trường xưa nhớ thuở hoa niên
Cứ trôi mãi theo cảnh đời lữ thứ
nên đã lâu chưa thỏa được ước nguyền.

Hơn 40 năm! con thuyền xa bến đợi
Đã ngần ấy năm vàng võ một ân tình
Khi sơn khê còn khuất ánh bình minh
làm sao thấy lối về trên chân bước?!

Lục bình còn trở về theo con nước
sao thuyền tôi còn neo bến hà phương?!
Một chuyến lưu vong là hun hút dặm trường
và lãng đãng, vô thường đời phiêu bạt!

Biết “Thế sự thăng trầm quân vấn mạc” (*)
vẫn hỏi thầm vì sao phải ly tan?
Súng còn trên tay tại sao phải tan hàng
để cả nước rơi vào tay quỷ đỏ?!

Chưa trở về không phải là buông, bỏ
Chẳng qua vì lực đã bất tòng tâm
Xưa dọc ngang, nay bó gối âm thầm
thu hình giữa cảnh đời nơi lưu xứ.

Mới hôm nào còn vào sinh ra tử
Đến bây giờ đã hơn 40 năm
Đường về quê mỗi ngày một xa xăm
mà sương tuyết đã chập chùng giăng mắc!

Từng đêm buồn, suốt canh thâu se sắt
Bó tay nhìn đất nước chịu cùm gông
Từ viễn phương xin gửi một chút lòng
thay hẹn ước sẽ về trong quang phục.
3679 LoiHenUocHuyVan
Huy Văn
(*) Thế sự thăng trầm quân mạc vấn - Thơ Cao Bá Quát
Chuyện đời lên xuống anh đừng hỏi

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC