TKH - banner 09

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 
 
Ngày tôi còn bé,
Ðược bà che chở yêu thương,
Nên mỗi khi có chuyện buồn,
Tôi hay úp mặt vào lòng bà,
Khóc nức nở
Nước mắt tôi làm ướt tay áo bà.
Bà là chỗ dựa,
Cho tôi được giây phút bình an.
Bà tôi già, nhà quê, ít học,
Nhưng với tôi bà là một trời hiểu biết,
Tôi học ở bà bao điều cần thiết,
Và ước mai kia tôi sẽ là người phụ nữ như bà.
Khi bà đã đi xa,
Tôi và bà chỉ còn là kỷ niệm,
Ngôi mộ bà đôi lần tôi thăm viếng,
Vẫn nhớ mùi thơm ấm áp của bà,
Nhớ tay áo mà tôi đã dụi đầu vào khóc.  
Mất bà tôi vẫn còn có người đàn bà khác,
Mẹ của tôi,
Tôi vẫn là một đứa trẻ con thôi,
Mỗi khi có chuyện buồn,
Tôi lại úp mặt vào lòng mẹ,
Khóc nức nở..
Mẹ cũng như bà cho tôi nương tựa,
Hai người đàn bà,
Trong cuộc đời tôi sao mà kỳ diệu quá?
Bà ơi, Mẹ ơị.!!
Bây giờ tôi khôn lớn với đời,
Ðã bao lần buồn, bao lần tôi khóc,
Nhưng không có ai để cho tôi úp mặt,
Không có ai âu yếm chìa vòng tay,
Ðón tôi vào lòng,
Nghe tôi tâm sự?
Tôi úp mặt vào gối giữa đêm nức nở,
Giữa bốn bức tường câm,
Mẹ và bà ở nơi nào xa xăm,
Có nhớ tôi không?
Mà mỗi lần tôi khóc,
Lại gọi hai người,
Bà ơi ? Mẹ ơi ?!!! 
 
                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                        
Nguyễn Thị Thanh Dương 

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC