Ở xứ người sao buồn nhớ biển,
U hoài về một thuở ấu thơ.
Những con thuyền ra khơi, về bến,
Mang hồn nào đến chốn trời mơ.
Có buổi chiều ham chơi trốn học,
Ghềnh đá cao nhìn sóng vỗ bờ. ...
Ôi bao la, biển, trời xanh thẳm,
Ao ước mình chắp cánh bay xa.
Bạn bè xưa, mỗi người một ngã,
Mỗi người phiêu bạt một phương trời.
Cuộc đời sao tựa như sóng biển,
Cứ mãi trôi cách bến xa bờ.
Thương biết mấy thuở còn đi học,
Mỗi mùa hè vắng bóng bạn thân.
Bâng khuâng dạo quanh ngôi trường cũ,
Mong tìm về một chút nắng xuân.
Giờ đây, biển quê ta đã mất,
Cùng với bao kỷ niệm thân thương.
Lặng nghe lòng tràn đầy thổn thức,
Biển quê người nhớ biển quê hương!
Thanh Huyền