Bán giùm tôi một cành hoa hồng trắng
Tặng Mẹ hiền... nhân ngày Lễ Vu Lan
Giữ sao đây cho hoa ấy lâu tàn
Đượm rõ nét xinh tươi đừng héo úa
Xin cô quán, làm ơn nhờ cô lựa
Cành hồng nào, vừa đẹp lại vừa xinh
Màu trắng yêu đượm nét thật trữ tình
Cô bán hỏi:"Tại sao là màu trắng"
Hoa đây anh, cành hoa màu tươi sáng
Tôi vội vàng đón nhận, miệng cười duyên
Cầm đóa hoa tôi vội vã trả tiền
Rồi lặng lẽ cúi chào cô hàng quán
Tôi bước đi, lòng nghĩ thầm hối hận
Quên trả lời cô quán lúc hỏi tôi
Cũng đành thôi giờ đã quá muộn rồi
Mẹ đã mất, nên mua màu hồng trắng
Nấm mồ yêu rêu phong cùng năm tháng
Đóa hồng này bên mồ Mẹ thân yêu
Nhớ ngày xưa Mẹ vất vả đã nhiều
Còn đâu nữa... ngày Vu lan bên Mẹ
Thơ con viết bằng thương yêu mắt lệ
Nhớ Mẹ hiền năm tháng mãi chưa nguôi
Làm sao quên hình bóng, tiếng Mẹ cười
Ánh mắt Mẹ dịu hiền ru con ngủ
Người ta vui lòng con buồn ủ rũ
Vần thơ buồn như khóc tiễn Mẹ đi
Bao ngày qua con khấn nguyện thầm thì
Mong hồn Mẹ được về nơi vĩnh phúc
Nguyễn Vạn Thắng