TKH - banner 01

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 0 / 5

Star InactiveStar InactiveStar InactiveStar InactiveStar Inactive
 
 
Chiều len mái tóc,
Mưa khóc một mình.
Đông qua phố lặng thinh,
Khúc nhạc tình lạc giọng.
*
Ba mươi năm, mỏi mắt nhìn cố quận,
Áo vàng xưa một thuở lộng trời xanh.
Guốc gỗ khua con đường dài canh cánh,
Sỏi đá cùng mòn mỏi nắng vàng hanh.
 
Mimosa mong manh,
Ngọt thơ tình em dệt.
Êm đềm chiều Đà Lạt,
Mây trắng miệt mài trôi ...
Ngọn thông già đơn côi,
Bên đồi Cù thấp thoáng ...
 
Rồi một hôm, giặc tràn về hốt hoảng,
Khúc rẽ đời tan tác giữa dòng sông.
Nhạc trổi khúc buồn,
Lệ tuôn bối rối ...
Em lặng lẽ cùng đoàn người bước vội.
Giữa tiếng bom, mìn, đạn nổ tung bay.
 
Tiếng khóc nghẹn ngào rơi,
Lầm than đày đọa kiếp.
Em theo họ đi qua thành phố khác,
Tưởng sẽ về khi đất nước bình an.
 
Nhưng ...
 
Đất Khách đón chào người tỵ nạn
Ba mươi năm những bẽ bàng, phiền muộn,
Cũng đi qua theo nắng sớm, mưa chiều.
Em ở đây có muôn vạn tình yêu,
Có nhà ở, có việc làm thường nhật ...
Mùa Thu lất phất,
Vàng lá rụng bay ...
Đông đến đóm lửa say,
Xuân mơ đầy mộng ước.
Hạ về trong tiếng hát,
Thần thoại hiện ban trưa,
Câu hát Mẹ ầu ...ơ ...
Ru con từng nhịp võng.
 
Ba mươi năm!
Tóc ươm màu mây trắng,
Em vẫn hoài ngọn gió gởi tình xa.
Ngày Dân Tộc vùng lên trên Đất Mẹ.
 
Tiếng đàn rung nhẹ.
Khe khẽ giữa đêm,
Em cầu nguyện bên đèn,
Cho Việt Nam, cho nhân loại,
Và những người nghèo đói,
Trong tay Đấng Bình An!
 
Ba mươi năm!
Mơ một ngày trở lại
Giữa thật sự Thanh Bình,
Hạnh Phúc và Tự Do!
 
 
Linh Đắc

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC