TKH - banner 06

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Lời Tạ Tội & Vá Cờ & Huế Ơi, Bao Giờ Rửa Được Hồn Oan (Thơ) & Nỗi Buồn Tháng Tư (T. Diễn Ngâm)
***
1- Thơ : LỜI TẠ TỘI (Ngô Minh Hằng)
(Nhân ngày Giỗ Tổ, kính dâng Anh Linh Quốc Tổ nước Việt Nam)
3107 1 LoiTaToiNMH 
Trong hương khói, dâng tấc lòng thành kính
Con cúi đầu xin Quốc Tổ thứ tha
Tội của con không giữ được sơn hà
Để cơ nghiệp lọt vào tay giặc đỏ

Để dân tộc bao năm rồi khốn khổ
Người mẹ hiền đành bán máu nuôi con
Gái mười hai môi đỏ thắm màu son
Trai niên thiếu vùi đời trong thác loạn

Trẻ lên ba đã chuyên nghề lượm rác
Và lao nô xuất khẩu gởi dân đi
Nét quốc hồn quốc túy có còn chi
Ngoài dinh thự của một bầy ác thú

Nước đã mất thì nhà đâu còn nữa
Nên niềm thiêng tôn giáo cũng điêu linh!
Khủng bố, tù lao, vùi dập, tội tình
Nỗi oán hận đã ba miền rên xiết

Sóng căm phẫn như triều dâng đáy biển
Biến thân người thành đuốc lửa hy sinh
Nơi tôn nghiêm thành căn cứ đấu tranh
Và thôn bản thành tuyến đầu khói lửa

Con có tội để quê hương bức tử
Để gia tài Quốc Tổ phải tan hoang
Núi thẳm rừng xanh sông biếc bạt ngàn
Mỗi tấc đất là tiền nhân xương máu

Đã để lại cho giống nòi, con cháu
Mà nay con làm mất cả gia tài
Mấy chục năm rồi con nặng trên vai
Niềm nhục tủi của nỗi hờn vong quốc

Con mong lắm một ngày trên đất nước
Khổ đau qua, còn lại những xuân vàng
Để Việt Nam chung hưởng ánh vinh quang
Cùng nhân loại trong tự hào dân tộc

Viết những bản trường ca mà con khóc
Lệ từng hàng như máu đẵm thơ con
Dòng lệ u hoài xót nước thương non
Chảy đơn độc trên bước đường viễn xứ

Tội lớn qúa, không thể nào tha thứ
Nên từng ngày con khổ với niềm đau
Lòng xót xa, con thắp nén hương cầu
Cho dân tộc thoát qua đời hung hiểm

Cho đất nước cùng năm châu mà tiến
Quốc Tổ ơi, xin giải cứu dân lành!
Giúp muôn người trong chính nghĩa đấu tranh
Được hoàn tất trong niềm vui chiến thắng
3107 2 LoiTaToiNMH
Thơ con với hồn con, trong như nắng
Dâng lên NGƯỜI, tạ tội với quê hương!
Ngô Minh Hằng
(Trích CÓ NHỮNG VÙNG TRỜI xuất bản năm 2001)
***
2- Thơ : VÁ CỜ (Ngô Minh Hằng)
3107 3 VaCoNMH
Em vá đấy ư ... Lá cờ tổ quốc ...
Lá cờ vàng tôi trọn kiếp yêu thương
Ðời tị nạn ôm nỗi hờn mất nước
Còn chỉ lá cờ ... hình ảnh quê hương !
*
Còn chỉ lá cờ, hồn thiêng sông núi
Dẫu rách bươm đầy dấu tích oan hờn
Nhìn em vá cờ, lòng tôi buồn tủi
Thương quá cờ vàng, xót quá giang sơn ...
*
Em vá cờ vàng, vá từng vết chém
Vết chém đau thương của bạn - của thù
Ðường chỉ, mũi kim làm tôi bỗng nghẹn
Tôi lại trách mình, một kẻ thất phu !
*
Tôi lại trách mình hèn hơn giun kiến
Không dám dấn thân lấy lại cõi bờ
Rồi tôi hỏi mình có còn nguyên vẹn
Tổ quốc trong tim và một màu cờ ?
*
Còn danh dự, còn tự hào, trách nhiệm
Của một người trai mang nợ kiếm cung ...
Hay đã quên rồi quê hương cộng chiếm
Và mặc muôn dân dâu biển bão bùng???
*
Không, không thể ! khi sơn hà nguy biến
Ta, công dân, bổn phận phải chu toàn
Chỉ mặt độc tài, chung lời "quyết chiến"
Như Diên Hồng muôn trước đã danh vang !
*
Không, không thể, biển kia rồi sóng vỡ
Cuốn phăng đi bao ác độc tham tàn
Hỏa sơn kia rồi nổ tung biển lửa
Cho hương hoa lài thơm ngát Việt Nam ...
3107 4 VaCoNMH
Vá tiếp đi em. Rồi đêm sẽ cạn
Rồi đến giờ, trời sẽ phải bình minh
Lá cờ vàng sẽ lành từng vết đạn
Bay giữa quê hương đứng dậy vươn mình ...
Ngô Minh Hằng
***
3- Thơ : HUẾ ƠI, BAO GIỜ RỬA ĐƯỢC HỜN OAN?(Ngô Minh Hằng)
(Tưởng niệm 50 năm biến cố Tết Mậu Thân 1968-2018. Cảm tác sau khi xem tấm ảnh người vợ khóc ôm xác chồng bó trong tấm vài nhựa. Một nén hương lòng tưởng nhớ Anh Linh Quân-Dân-Cán-Chính VNCH bị CS tàn sát tại miền Nam VN trong Tết Mậu Thân và là giọt lệ riêng cho Huế.)
3107 5 Hue OiNMH
Anh ơi, Anh ngủ đã lâu
Dậy nghe em kể nỗi sầu Việt Nam
Từ anh nhắm mắt hờn oan
Là em suối lệ chan chan đường trần
Mình đang vui Tết Mậu Thân
Mừng nhau thêm tuổi, môi gần bên môi
Bỗng đâu đạn xé ngang trời
Bỗng đâu người đến trói người đem đi...
Đất trời ngút lửa âm ty
Thịt tan máu đổ hiểm nguy tứ bề
Thương anh gan ruột não nề
Chờ anh không thấy anh về...giờ đây...
Em ôm một nắm xương gầy
Từ mồ tập thể chất đầy hờn oan
Anh ơi Gia Hội, Từ Đàm
Xuân Đại, Phú Thứ, Phủ cam, Đá Mài
3107 6 HueOiNMH
Mậu Thân đau vết thương dài
Vòng tang chẳng kín thi hài anh ơi...
Em kêu không thấu đến trời
Kìa, sao anh chẳng một lời cùng em?
Hai tay ôm nắm xương mềm
Và em ngã qụy trên thềm cát nâu
Huế ơi, hằn vết thương sâu
Bao nghìn thi thể, bao đầu trắng tang
Con thơ đôi mắt ngỡ ngàng
Nhìn di ảnh bố hoang mang, nghẹn ngào
Anh đi, đi dễ thế sao
Ngày xuân bỗng hóa máu đào, biển dâu
Anh đi đâu, anh về đâu
Dậy nghe em nói đôi câu đã nào
Anh đi không kịp vẫy chào
Dã tâm, người đẩy anh vào vô minh!
Ta còn đây đoạn đường tình
Trời ơi, ai bắt đôi mình lìa nhau ?!
Ai đem cán cuốc đập đầu
Ai xô anh xuống hố sâu anh đào...?
Ngày xuân hồng giấc chiêm bao
Huế ơi, ai buộc tang vào mùa Xuân !?

Cũng ai, nay lại bất nhân
Mừng ngày chiến thắng Mậu Thân hở Trời !
Năm mươi năm lệ vẫn rơi
Đảng mừng ngày đảng giết người Việt Nam!

3107 7 HueOiNMH
Huế ơi, Cồn Hến, Phủ Cam
Bao giờ rửa được hờn oan cho Người ???
Ngô Minh Hằng
(Trích TRƯỜNG CA CỦA NGƯỜI VONG QUỐC sắp in.)
***
4- Thơ Diễn ngâm : NỖI BUỒN THÁNG TƯ (Ngô Minh Hằng)
3107 8 NoiBuonThangTuNMH

Thơ Diễn Ngâm : CHUYỆN BUỒN THÁNG 4 (Ngô Minh Hằng)
Thơ : Ngô Minh Hằng
Nhạc GS Vĩnh Phan
CS Diễn ngâm : Hoàng Oanh
Tiếng Tiêu : Nguyễn Đình Nghĩa
From : Thiện Quang

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC