Mùa xuân đến, mai nở vàng đây đó
Bước em đi có đẹp dáng trang đài ?
Mới tinh khôi, màu áo trắng tung bay
Ôi diễm tuyệt áo dài, em xinh quá!
Ở nơi này, nơi phương trời xứ lạ
Anh thả hồn mơ tưỡng dáng em ngoan
Mơ về em, màu áo trắng dịu dàng
Màu tinh khiết, đoan trang thời đi học
Xinh đẹp quá, áo dài em xõa tóc
Rất nhẹ nhàng dáng ngọc bước chân đi
Bởi vì em, đang lứa tuổi xuân thì
Nên tim anh, rộn ràng bao nhịp đập !
Em diễm lệ, khơi ý thơ bất tận
Anh ghi vào trang nhựt ký tình yêu
Áo Công Nương sang trọng, rất diễm kiều
Mùa xuân đến, em mỹ miều...,khoe nhan sắc !
1/25/18 Lê Ngọc Trùng Dương
Comments
Biển đâu sực tỉnh giang hà
Còn sơ nguyên mộng sau tà áo xanh.
Một thân hình mảnh mai, một mái tóc thề, một chiếc nón bài thơ, một tà áo dài trinh trắng phất phơ trong gió nắng hanh chiều...Đó là hình ảnh lý tưởng tạc sâu vào tim phổi bao thế hệ 40, 50, 60 và cả 70 nữa!
Gần đây không biết ai bày ra cái kiểu áo dài mỏng khé, mặc không cần quần, dòm thấy ruột gan, phèo phổi, "râu ria"! Mèn ơi, không biết đó là người, là ma hay quỷ ...cái!
Kín đáo mà đài các, kiêu sa mà khiêm tốn, khêu gợi mà trang nghiêm; thử hỏi, ngoài áo dài "tử tế" VN, còn có loại trang phục nào hơn?
Kính chúc anh và quý đọc giả luôn bình an, vui tươi và mạnh khõe !
Kính Mến
LNTD