Lại Một Tháng Tư
Năm với tháng bay ngang trời vùn vụt,
Mảnh trời xanh vẫn cao ngút thinh không.
Hai mươi chín năm, kẻ ở người mong,
Anh phố cũ, em phương này lộng gió.
Những chiều lạnh hoa rụng vàng trước ngõ,
Cuối chân trời tím đỏ những hoàng hôn.
Em chợt buồn lùa tóc úa bâng khuâng,
Mây thấp thoáng về ngang, gieo héo hắt.
Những buổi sáng sương mờ soi sắc nhạt
Nắng lung linh ngàn hoa cỏ đón vui.
Tiếng nói cười, cùng tiếng nhạc muôn nơi,
Đời thấp thoáng sáng ngời trong vũ trụ.
Đà Lạt đó, anh đào còn ươm nụ,
Thác Cam Ly còn nhắn nhủ người về.
Khói lam chiều còn vất vưởng đồng quê,
Con đường cũ còn mê viên đá sỏi.
Hai mươi chín năm qua em tự hỏi,
Việt Nam ơi! Còn khắc khoải chờ mong.
Tháng Tư nào còn mãi mãi bên lòng,
Tình hội ngộ mong một ngày trở lại.
Linh Đắc
GA 2004
Comments
D/l ơi! Xin em chớ buồn, Người thương em còn đó, Người thương em gầy yếu, hứa...
Thế nào rổi tình hội ngộ cũng có ngày trở lại , chớ chẳng không./.