Em về gió thổi ngược miền
Làm tung áo lụa chiều nghiêng cổng trường
Áo loang thả trắng con đường
Tiếng con chim hót giọng buồn man man
Gió đưa vài cánh phượng tàn
Rơi rơi thắm đỏ chiều tan học về
Ve sầu điệp khúc đê mê
Ơi ! em gái nhỏ tóc thề ta xưa
Tình yêu tuổi ngọc bao mùa
Cổng trường đứng đợi đón đưa mỗi chiều
Một thời đỏ rực tim yêu
Vẫn trong ký ức dù nhiều bể dâu
Ta , em đã lỡ nhịp cầu
Em vui xứ lạ ta sầu cô miên.
Chiều nay gió thổi ngược miền
Hồn ta lại đứng bên triền dốc xưa.
Huyền Lâm.
Comments
Tiếc là trong hình sao lại thiếu "anh", trong khi chàng là nhân vật chánh.
Thưa, còn gió" ngược miền" là sao? Có giống chút nào với gió ngược chiều không?