Xuân đến lòng vương một nỗi buồn
Làm sao hàn gắn nỗi đau thương
Bao năm xa vắng miền quê Mẹ
Thấy Tết thêm buồn nhớ cố hương
Tuyết trắng đầy sân đón Tết về
Xuân hoài gợi nhớ cảnh đồng quê
Người vui đón Tết mừng Xuân đến
Đất khách vui Xuân thiếu bạn bè
Nhạc réo mừng Xuân lại đến rồi
Cành trơ trụi lá có gì vui
Mai, đào trước ngõ buồn xa vắng
Chợ Tết lưa thưa thiếu bóng người
Mừng đón Chúa Xuân thấy chạnh lòng
Quê người đón Tết giữa mùa đông
Xuân đi, Xuân đến nào mong đợi
Chúc tụng vài câu sưởi ấm lòng
Mong ngày đón Tết trên quê hương
Nhìn cảnh người đi khắp phố phường
Bánh mứt, rượu ngon mừng Tết đến
Vui Xuân có bạn hết u buồn
Chiều nay ngồi ngắm cành mai giả
Nhớ Tết năm xưa, nhớ lạ lùng ...
Nhớ tiếng chuông chùa xa vọng lại
Nhớ tràng pháo nổ, má em hồng
Rượu cay chưa uống ...say men nồng
Mong Tết sum vầy nỗi nhớ mong
Em biết quê người vui đón Tết
Lấy ai sưởi ấm giữa mùa Đông
Nguyễn Vạn Thắng
Comments
Nhớ Tết năm xưa nhớ lạ lùng...
Nhớ tiếng chuông chùa xa vọng lại
Nhớ tràng pháo nổ, má em hồng..."
Đọc đến mấy câu nầy, thiệt tình người đọc ứa nước mắt. Chắc chắn trăm phần, nhớ nầy là nhớ thật,không "phóng đại" chút nào! Nguyễn Bính ăn Tết tại Miền Nam, cách quê nhà chừng 1500km, vậy mà đã than khóc ưm sừm với chị rồi: "Tết này em chắc không về được, Em gởi về đây một tấm lòng..."; huống hồ là cách xa nửa vòng trái đất!
Nơi nào đẹp hơn cả? Thưa, chỉ có Quê hương! Dân tộc nào đáng thương hơn cả? Thưa, chỉ có dân tộc VN-tôi!
Người ơi! Xin người hãy giữ trong tim chút Tình Quê hương hén, Người; và truyền ngọn lửa lòng nầy lại cho con cháu lâu dài về sau. Được vậy thì phúc đức cho Tổ quốc nầy biết là dường nào./.