Về thăm Mẹ ngang qua chốn cũ ?
Lật lại từng trang sắc úa màu
Nhìn làm chi xoáy mòn nỗi nhớ
Ngó làm gì muôn vạn nỗi đau !
Trong mắt Em điều chi muốn nói ?
Lời ân tình hay nẻo cô đơn ?
Trong xa xăm nhạt nhòa hun hút
Tự đáy lòng còn chút vấn vương
Ta trách ta về qua phố cũ
Đời đổi thay, sỏi đá vô tình
Từng nụ hoa khép mình tàn úa
Bóng hình ai chợt hiện trong tim
........
Con về thăm Mẹ, mắt rưng rưng
Nhìn nét tàn phai Mẹ đợi chờ
Con lại đi... bao lần xa Mẹ
Giữa giòng đời, con mãi bơ vơ.
Mặc Khách
Comments
MGiang
Rời Mẹ lên tỉnh học lúc vừa qua tuổi mười. Đâu ngờ đi là đi biệt. Nhỏ thì quấn quít bên Mẹ, nhưng lớn thì thương Mẹ không bằng tình cảm nữa: tâm hồn "để những đâu đâu".
Thế nhân xác nhận: còn gì khổ cho bằng "chết Mẹ". Còn gì vui cho bằng "thấy Mẹ". Nhưng đa số các chàng về thăm chưa gặp Mẹ thì đã tính ra đi:
Con về thăm Mẹ, mắt rưng rưng
Nhìn nét tàn phai Mẹ đợi chờ
Con lại đi...
Oan nghiệt cho kẻ làm trai là ở đó. Có phải thế không, hỡi Người./.