Thương Hoài & Cơn Mưa Buồn & Màu Tím Anh Yêu & Mưa Tháng Hạ (T)
*****
1- Thơ : THƯƠNG HOÀI (Nguyễn Vạn Thắng)
Vẫn nhớ thương hoài hình bóng ai
Đường khuya vắng lạnh gió heo may
Tương tư một nỗi sầu hiu quạnh
Phố vắng em tôi ... tiếng thở dài
Nhớ buổi chiều về nắng dịu êm
Tình cờ người ấy hỏi làm quen
Gieo bao nỗi nhớ, lòng xao xuyến
Giọng nói dịu dàng ...gợi nhớ thêm
Tôi vẫn mơ thầm khẽ gọi tên
Lời yêu êm ái ngọt môi mềm
Sầu dâng kỷ niệm từng giây phút
Gọi mãi tên người, chẳng phút quên
Chạnh nhớ đêm về với mộng mơ
Người nơi phương ấy có mong chờ
Vùng cao tôi ở trời mưa, tuyết
Nghĩ lúc tương phùng dạ ngẩn ngơ
Giây phút lòng buồn với nhớ mong
Chẳng hay người ấy có chờ trông
Vần thơ dệt mộng thương thương nhớ
Vẫn ngại tiếng yêu ... để tỏ lòng
Nguyễn Vạn Thắng
*****
2- Thơ : CƠN MƯA BUỒN (Nguyễn Vạn Thắng)
Chiều nắng Hạ giọt mưa buồn rơi nhẹ
Rớt trên đường cô lẽ vỡ tan nhanh
Hạt mưa rơi làm ướt áo vai anh
Theo giòng nước mong manh vào định mệnh
Nếu tình ta vẫn hoài không lối hẹn
Trách chi tình nay lỡ bến yêu đương
Người phương xa, kẻ ở cuối con đường
Ai sưởi ấm đêm sương về giá lạnh
Mưa vẫn rơi cho lòng buồn hiu quạnh
Giọt hững hờ thêm lạnh ướt bờ môi
Đời thiếu em ...như thiếu vắng nụ cười
Nào có biết tình xa rồi chờ đợi ?
Trái tim anh từng đêm về réo gọi
Nụ hôn nào đã vội cách chia xa
Lời tình thơ vương vấn mắt lệ nhòa
Cho niềm nhớ trong ta hoài nuối tiếc ...
Cơn mưa chiều không em buồn da diết
Nắng Hạ về thương tiếc dấu cô đơn
Tiễn em đi ngày ấy lệ rơi buồn
Thương nhớ quá cơn mưa chiều mùa Hạ
Nguyễn Vạn Thắng
*****
3- Thơ : MÀU TÍM ANH YÊU (Nguyễn Vạn Thắng)
Có lẽ em cho anh yêu màu tím
Màu tình buồn, u hoài nét thơ ngây
Như Bằng Lăng, mang nỗi nhớ đêm ngày
Thân thương quá! Bên em chiều dạo phố
Những chiều về thả hồn trên lối nhỏ
Nhẹ nhàng bay trong gió tiếng vui đùa
Nghe đâu đây mùi hương thoảng nhẹ đưa
Niềm lưu luyến chợt về trong ký ức
Anh cứ ngỡ tim lòng đang thổn thức
Nên vẫn hoài mơ mộng chuyện tình duyên
Để lòng khi vương vấn nỗi muộn phiền
Chiều Hạ vắng gợi buồn trong thương nhớ
Ngày mới quen, Nhỏ nhìn anh mắc cỡ
Má Nhỏ hồng tô thắm cả trời yêu
Áo tím bay điểm nét đẹp yêu kiều
Nghe xao xuyến trái tim lòng rung động
Ta gặp em một hôm chiều gió lộng
Anh gọi đùa cô Bé của anh ơi!
Sao áo cô màu tím đẹp tuyệt vời ?
Mang nhung nhớ vào hồn tôi mong đợi
Nhưng sao Bé chỉ nhìn anh không nói ?
Để mưa về làm ướt áo em tôi
Liếc nhìn anh Bé hé nở nụ cười
Lời tình trao cùng anh vừa hé nở
Ánh mắt em như trao lời tình tự
Áo lụa hàng duyên dáng nét thơ ngây
Nét nữ sinh ngày ấy suối tóc dài
Tình lịm chết ...cho Hạ về khép nắng
Nguyễn Vạn Thắng
́́́*****
4- Thơ : MƯA THÁNG HẠ (Nguyễn Vạn Thắng)
Em có biết bên anh giờ tháng Hạ ?
Mây xám về che kín bầu trời xanh
Mong nắng lên sưởi ấm chút tình mình
Thương nhớ quá ngày xưa cùng dạo phố
Mưa tháng Hạ ngăn giùm tôi nỗi nhớ
Để phượng hồng đỏ thắm lối thân quen
Nụ hôn trao ... ngày ấy ngọt môi mềm
Bên nhau mãi, mặn nồng theo năm tháng
Mưa đừng rơi cho tình tôi vơi cạn
Để giọt sầu rơi ướt bờ mi ngoan
Giọt vỡ tan thương dấu bước ngỡ ngàng
Mang băng giá vào hồn anh nỗi nhớ
Mưa thay tôi gọi thầm tên của Nhỏ
Kỷ niệm nào ghi dấu một chiều mưa
Tuổi ngây thơ ta bắt bướm, vui đùa
Em vẫn bảo: "Yêu nhau, đừng xa nhé"
Mưa tháng Hạ gợi buồn bao xiết kể
Dấu chân nào trên lối cũ quạnh hiu
Hoài cô đơn niềm nhung nhớ thật nhiều
Giờ xa cách theo giòng đời định mệnh
Mưa đừng rơi phá tan đời yên tịnh
Dấu tim buồn vương vấn lời tình xưa
Chiếc dù kia nào che khuất cơn mưa
Nên thơ mãi mang niềm đau dĩ vãng
Tôi vẫn mơ tình ta đừng quên lãng
Để con đường kỷ niệm lá me bay
Để nhiều đêm tôi ao ước từng ngày
Bên em mãi cơn chiều mưa tháng Hạ
Trời Denver bao ngày mưa tầm tã
Gió vi vu thổi lạnh suốt đêm ngày
Mong được làn nắng ấm trở về đây
Cho tình mãi mặn nồng theo năm tháng
Nguyễn Vạn Thắng