vv
Tháng Tư Buồn
(Bài thơ này đã được đăng trong Hội Văn Bút Miền Đông Bắc Hoa Kỳ năm 2016, vừa xuất bản hôm 9/4/2016.)
LĐ
LĐ
Bốn mươi mốt năm xưa...
Giọt nắng chiều như thiêu như đốt.
Em từ giã con đường,
Em tạ từ thành phố,
Ngọn cỏ bên đường...sao lúc này mới thật đậm tình thương...
Con đường vào phi trường,
Người đi như mất hồn,
Kẻ chạy, người chen,
Kẻ ngồi như pho tượng,
Bất động, mất linh hồn...
Ngọn gió nào đưa cát bụi tung,
Em nuốt nước mắt,
Vẫy tay chào Quê Hương...
Và đi theo đám người phía trước,
Nghẹn ngào và uất ức.
Hôm qua, hôm kia,
Em còn là cô giáo.
Cùng đàn em trong đám mồ côi,
Cha vừa mất,
Mẹ vừa qua đời,
Em thơ tôi, vô tội,
Và tôi, trong sân trường đầy cát bụi,
Mảnh mìn nào vừa nổ dậy...
Xé thịt, máu đổ, và em thơ khóc thét,
Tôi hoảng lên ôm em gần nhất nằm xuống sàn,
Trong lửa cháy, trong tường ngang đổ nát...
****
Hai hôm sau,
Con đường đến trường bị pháo kích,
Có hàng rào kẽm gai,
Có người lính đứng gác.
Chỉ những người dân vô tội,
Đi ngược lại trở về
Trong đó có tôi,
Mắt nhòa, tim nát,
Than ôi chiến tranh,
Than ôi thân phận...
Hai hôm sau nữa,
Sân trường vắng tanh...
Những em thơ thôi không còn đến trường,
Những em thơ thôi không còn đến trường,
Tôi nhìn những dãy bàn nằm im,
Chiếc bảng đen còn ghi ngày tháng cũ,
Xóa vội vào lãng quên,
Nhạt nhòa hàng lệ ứa...
******
Tôi theo đám người chạy loạn,
Bỏ lại đằng sau nỗi nhớ thương yêu.
Tôi chạy theo đám người tị nạn,
Tưởng sẽ về sau khi đạn lắng, bom chìm...
*****
Nhưng, bốn mươi mốt năm trôi qua,
Quê hương vẫn xa biền biệt...
Dòng sông nào còn chở nặng yêu thương?
Con đồi nào vẫn còn trong bất diệt?
Và những con đường nào,
Đưa vào xóm nhỏ, vẫn còn nhộn nhịp?
Đầy tiếng trẻ thơ cười,
Và những cánh diều trong gió lộng thênh thang?...
Tiếng mẹ còn ầu...ơ ru con?
Và những cánh diều trong gió lộng thênh thang?...
Tiếng mẹ còn ầu...ơ ru con?
Lời vọng cổ còn vọng đưa trong xóm?
Dẫy hoa vàng còn đua nở?
Bên hàng rào chuối lung lay..?
Bốn mươi mốt năm biệt xứ,
Tôi vẫn còn thao thức những đêm khuya.
Thương về quê Mẹ
Thương khung trời xưa,
Thương mái trường nho nhỏ,
Có đám trẻ, nắng trưa,
Trong sân trường đầy cỏ,
Và thương nụ hoa vàng bên cạnh hàng rào thưa...
Có cô giáo cười tươi,
Trong hiền hòa, mẫu mực...
*****
Có cô giáo cười tươi,
Trong hiền hòa, mẫu mực...
*****
Bốn mươi mốt năm biền biệt,
Dòng đời vẫn quạnh hiu,
Thương quê hương nhỏ bé,
Thương quê hương nhỏ bé,
Thương đàn em chắt chiu...
*****
Hôm nay ngày tưởng niệm,
Tháng Tư buồn năm xưa...
Lòng hướng về quê cũ...
Lệ nhòa với bụi mưa?...
Linh Dac
Tháng Tư 2016
Comments
Lưu Khải.