Ta chẳng có mùa Xuân nào để nhớ
Sao người còn hỏi Hạ để tiễn đưa
Để Thu về lá rụng một chiều mưa
Cho ta nhớ mùa Đông nào giá lạnh
Cho ta nhớ mùa Đông nào giá lạnh
Nếu chưa đủ ngày dài trong hiu quạnh
Thẫn thờ chi bên phố vắng chờ em
Để nắng vàng chiếu rọi chiều không tên
Cho hồn ngỡ tưởng chừng như đi lạc
Sao tình mãi dấu chân buồn phiêu bạt
Để tim lòng tê tái chiều mưa bay
Hạt mưa thay ...giọt nước mắt rơi đầy
Lời từ giã hôm nào như khơi lại
Tình yêu ơi! Thuở nào ta khờ dại
Chuỗi thời gian khép kín mộng yêu đương
Còn không em dấu bước thuở chung trường
Sầu vương vấn chuỗi ngày dài nhung nhớ
Cầm tay em dù một lần bỡ ngỡ
Nên tình hoài than thở lời vu vơ
Nhìn dáng em tim đã vội mộng mơ
Anh sẽ giữ ...tim em và hình bóng
Nguyễn Vạn Thắng
Comments
Đã trôi xa nhưng dư hương vẫn còn êm đềm
Trong tâm tư , tạo nguồn cảm hứng khôn vơi cho những dòng thơ dạt dào . Mg