Trăng đêm làm bâng khuâng,
Thanh thanh vàng vuông sân.
Em nhớ ngày con gái,
Vẫn gần ơi là gần!
Quê bây giờ xa xa
Bạn bè cũng bôn ba
Áo cơm trong “địa ngục”
Xương trơ bọc toàn da.
Chia sao vừa thương đau?
Bao nhiêu vừa giúp nhau?
Quốc biến, người rong ruỗi
Gia vong ôi trái sầu!
Vuông cửa sổ cùng trăng
Trăng ơi! Trăng biết chăng
Hãy “vàng” thêm trăng nhé!
Cho thơ ngọt trắc bằng!
Ý Nga. Canada.
Comments
Tuổi xuân thì , nhưng rồi Ý Nga vẫn nặng trĩu
Niềm thương tiếc về quê hương xa vời vợi , mg