Dám xin góp ý bài họa. Lời dõng dạc, trang nghiêm như thuyết giảng. Các chi tiết tuyển chọn thích hợp với môi trường 'Mừng Noel'. Lại phảng phất vị vô thường chốn Không môn. 'Mừng Noel xứ...' trong suốt pha lê. Tiếc là về đối có chút xíu chưa được như ý (lại/chờ).
NGƯỜI ÐẾN VỚI TÔI Tôi không sống như một thời đã sống Tôi đang tin vào một thuở không tin Nghĩa là tôi dâng trọn trái tim mình Cho một Ðấng Vĩnh Hằng trong cuộc sống!
Tuổi trẻ căng đầy bao ước vọng Nhựa sống dâng tràn sáng rực trời hoa Ðường tôi đi trải nắng lụa chan hòa Chân trời sáng - vòng hào quang lồng lộng Tôi tiến bước trên đoạn đời trải rộng Không băn khuăn, không chùn bước ngại ngùng Năm tháng cuộc đời xây mộng mông lung !
Tôi đang sống khác một thời mơ tưởng Tôi đang tin vào một thuở chẳng hề tin Nghĩa là tôi thấy được cuộc đời mình Nơi vĩnh cửu, không phải là đất chết Nước Chúa mênh mông, cõi trời bất diệt Mở rộng tay Người chia xẻ niềm đau Thập Tự bi thương, Thánh Giá nhiệm màu Vì ai Chúa đổ huyết Người chuộc tội?
Tôi đang sống giữa một thời đen tối Trong ngục tù, nơi tủi nhục triền miên Nơi đói cơm, đày đọa, xích xiềng Còn đâu nữa, Trái mộng đời rơi vỡ! Tình yêu đó, núi sông kia cách trở Chân trời nào thuở ấy lộng hào quang Niềm tin xưa ngày tháng đã xói mòn Tôi lụy ngã giữa khoảng đời trai trẻ
Diệu kỳ thay như bàn tay của Mẹ Ru ngủ đời mình dòng ngọt sữa thơm Người đến với tôi không quở trách giận hờn Ánh mắt bằng an mang tình của Chúa Ðến với tôi giữa hận thù vây bủa Người nở nụ cười sáng rực Thiên Thần Phải chăng là Thượng Ðế đã phân thân Ðến cứu rỗi một linh hồn sắp tắt?!
Chẳng biết nữa Khi được Người đối mặt Tôi nghe lòng ấm lại giữa cô đơn Tôi nghe hồn trỗi dậy đáy vực sầu Mắt rực sáng trước hào quang của Chúa! Tôi cảm nhận một làn hơi truyền mãi Từ tay Người mang dấu ấn Thánh Linh Từ tay Người mang dòng chữ Thánh Kinh Cuồn cuộn chảy hai nghìn năm cứu thế!
Chưa hề khóc, bỗng mắt tôi nhòa lệ Người đến rồi hóa giải được hồn tôi Giữa mùa Gíáng Sinh thứ nhất trong tù Tôi tin nhận, đặt niềm tin nơi Chúa! Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích
Comments
Lời dõng dạc, trang nghiêm như thuyết giảng. Các chi tiết tuyển chọn thích hợp với môi trường 'Mừng Noel'. Lại phảng phất vị vô thường chốn Không môn.
'Mừng Noel xứ...' trong suốt pha lê. Tiếc là về đối có chút xíu chưa được như ý (lại/chờ).
Tôi không sống như một thời đã sống
Tôi đang tin vào một thuở không tin
Nghĩa là tôi dâng trọn trái tim mình
Cho một Ðấng Vĩnh Hằng trong cuộc sống!
Tuổi trẻ căng đầy bao ước vọng
Nhựa sống dâng tràn sáng rực trời hoa
Ðường tôi đi trải nắng lụa chan hòa
Chân trời sáng - vòng hào quang lồng lộng
Tôi tiến bước trên đoạn đời trải rộng
Không băn khuăn, không chùn bước ngại ngùng
Năm tháng cuộc đời xây mộng mông lung !
Tôi đang sống khác một thời mơ tưởng
Tôi đang tin vào một thuở chẳng hề tin
Nghĩa là tôi thấy được cuộc đời mình
Nơi vĩnh cửu, không phải là đất chết
Nước Chúa mênh mông, cõi trời bất diệt
Mở rộng tay Người chia xẻ niềm đau
Thập Tự bi thương, Thánh Giá nhiệm màu
Vì ai Chúa đổ huyết Người chuộc tội?
Tôi đang sống giữa một thời đen tối
Trong ngục tù, nơi tủi nhục triền miên
Nơi đói cơm, đày đọa, xích xiềng
Còn đâu nữa,
Trái mộng đời rơi vỡ!
Tình yêu đó, núi sông kia cách trở
Chân trời nào thuở ấy lộng hào quang
Niềm tin xưa ngày tháng đã xói mòn
Tôi lụy ngã giữa khoảng đời trai trẻ
Diệu kỳ thay như bàn tay của Mẹ
Ru ngủ đời mình dòng ngọt sữa thơm
Người đến với tôi không quở trách giận hờn
Ánh mắt bằng an mang tình của Chúa
Ðến với tôi giữa hận thù vây bủa
Người nở nụ cười sáng rực Thiên Thần
Phải chăng là Thượng Ðế đã phân thân
Ðến cứu rỗi một linh hồn sắp tắt?!
Chẳng biết nữa
Khi được Người đối mặt
Tôi nghe lòng ấm lại giữa cô đơn
Tôi nghe hồn trỗi dậy đáy vực sầu
Mắt rực sáng trước hào quang của Chúa!
Tôi cảm nhận một làn hơi truyền mãi
Từ tay Người mang dấu ấn Thánh Linh
Từ tay Người mang dòng chữ Thánh Kinh
Cuồn cuộn chảy hai nghìn năm cứu thế!
Chưa hề khóc, bỗng mắt tôi nhòa lệ
Người đến rồi hóa giải được hồn tôi
Giữa mùa Gíáng Sinh thứ nhất trong tù
Tôi tin nhận, đặt niềm tin nơi Chúa!
Hạo Nhiên Nguyễn Tấn Ích