Hai người bạn cựu học sinh Chu Văn An rủ nhau nhập ngũ. Họ được tuyển làm phi công,được du học Mỹ, họ rất thân nhau. Một anh được bổ về Phi Đòan 219, anh kia là chuyên viên kỹ thuật.Anh phi công trực thăng cùng phi đòan hành quân ở các địa danh: Khe Sanh, A Sao, A Lưới,Dakto, Tân Cảnh. Một ngày, anh phi công trực thăng sau khi đở tóan Biệt Kích xuống vùng hành quân, phi cơ của anh bị bắn nổ tung mất xác. Thơ Thanh Dương mô tả cái chết, qua lời anh bạn kỹ thuật,như là một chuyện bình thường của người lính,vì mấy ai chinh chiến mà được trở về bình an.Cho nên "về chiến trường xưa lại nhớ mày".Lời thơ êm xuôi nhưng ẩn chứa nỗi buồn khó tả. Đây có lẽ là nét đặc thù trong thơ của Thanh Dương. Chúc cô tiến xa hơn nữa trên văn thi đòan.Nguyễn Thành Sơn
#1Re: Người Bạn Phi Đoàn 219 —
Trường Sơn2015-09-10 17:26
Cảm ơn tác giả đã cho xem một khung thơ tranh đẹp với lời thơ đầy xúc cảm, cùng hình ảnh trình bày rất ý nghĩa làm chúng tôi nhớ lại một thời mang áo bay, một thời góp mặt trên khắp chiến trường để bảo vệ vùng trời, vùng đất quê hương. Ý thơ thương tiếc một người bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhưng đồng thời cũng gợi nhớ đến những chiến hữu đã vì Đại Nghĩa Dân Tộc mà bỏ mình trên khắp các nẻo đường đất nước ! Trân trọng chào. Trưởng Sơn
Comments
Ý thơ thương tiếc một người bạn đã vĩnh viễn ra đi, nhưng đồng thời cũng gợi nhớ đến những chiến hữu đã vì Đại Nghĩa Dân Tộc mà bỏ mình trên khắp các nẻo đường đất nước !
Trân trọng chào.
Trưởng Sơn