TKH - banner 05

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Sông Nước Về ̣Đâu & Sài Gòn Bạn Cũ Điêu Linh (T)
*****
1- Thơ : SÔNG NƯỚC VỀ ĐÂU (Túy Hà)
5160 1 SgNuocVeDauTuyHa
Dây mơ leo gốc đào tàn
Nắng soi nửa mặt vườn hoang vu chờ
Giọt sương rớt muộn bên bờ
Giậu xanh vàng lá hững hờ gió bay
Cánh chim lạc hướng đường mây
Giữa ngày khan tiếng gọi bầy tiếc thương
Trời mênh mông mây muôn phương
Về đâu ai biết, quê hương biệt mù

Dây mơ xanh lá xuân thu
Còn ta trắng tóc đời hư hao rồi
Ngày lên sương vẫn rụng rơi
Đêm về ta khóc nhan hồi chưa qua.
Nghe câu vọng cổ xót xa
Trời ơi lại nhớ quê nhà hậu giang.
Đường sông chia nhánh rộn ràng
Bến nhà xa lắc đò ngang ai chờ.
Túy Hà
*****
2- Thơ : SAIGON BẠN CŨ ĐIÊU LINH (Túy Hà)
5160 2 SGBanCuDieuLinhTuyHa
Nhớ sài gòn nhớ bạn bè lũ khũ
như thực hư của hảo hán lương sơn
khi hóa thân làm hàng thần lơ láo
cũng rã bầy vỡ mộng thế thiên.

phiên chợ chiều 30 đã vãn
đứa đạp xích lô. đứa rao vé số
gót chân mòn theo phố thị đông người
người lạ ở đâu mà đổ về quá mức
hóa ra là người “giải phóng” miền nam
giải phóng miền nam một thời trù phú
nay hóa thành vô sản nông nô.

người vẫn đông
đông như trẩy hội
người chen người. nhà dọc nhà ngang
tư bản đỏ mặt mày vênh váo
lại còn thêm áo gấm về làng
người chen người. nhìn nhau vô cảm
tim việt nam đông máu tự hôm nào
ngày mất nước phe ta còn nhớ
bắc việt tràn vào như cuồng lũ xâm lăng
bao máu lệ một thời đã đổ
còn lời nào để nói trối trăng

này bạn ta ơi!
mai kia về lại
biết có dịp ghé ngang
cà phê nhân gần bên chợ cá
hay là hầm gió võ tánh xưa.
biết tìm đâu thanh bạch. broda
quán cái chùa có còn không nhỉ
sao tụi mày bán vé số quanh đây
bán hy vọng cho dân đen cùng khổ
hay bán chính mình trên chữ số không may.

sân khấu đời có thêm bài bản mới
diễn viên tồi vênh váo xênh xang
ngồi tận chiếu trên
đâu nhìn xuống dưới
khi người thầy “mất dạy” lang thang
và cô giáo trông chồng đợi cửa
tận chiều hôm lửa tắt không đèn

ôi kỳ diệu sài sòn một thuở
Và bây giờ đã khác nhau xa
nhưng là lính. như đời ve lột xác.
mỗi hằng năm mỗi trổi dậy bi ca
bao kỷ niệm còn nguyên trong máu.
vẫn nhắc ta nhớ bạn gần xa.

lũ bạn trời ơi! chậm chân kẹt lại
cúi mặt xuống đời sỏi đá cũng đau.

thằng bạn phi công - gác dan xí nghiệp
lương kỳ hai triệu thấm vào đâu
sân khấu đời thay màn đổi cảnh
vẽ mặt cười là chất ngất niềm đau
vì thê nhi mà kẹt lại sân sau
khi cả nước biến thành nhà tù lớn.

gã bạn pháo binh. súng to không chạy được
cũng nhập dòng lây lất mưu sinh
cô vợ trưng vương - áo dài cắt ngắn
tóc bạc da chì. ngồi đếm cọng rau già
những thứ ngày xưa nấu chung cám lợn
bây giờ là đặc sản nhà hàng.
đời đã đổi. đổi thật rồi không trật
thương phận người nước mất nhà tan

lại chợt nhớ bạn hổ lôi “lôi hổ”
thường lai rai ở ông tạ ngã ba
quán cờ tây của Kiếm đen nức tiếng
xị đế đưa cay cũng thấm đời
cà phê thăng long
thơm lừng hẽm nhỏ
có cô em ưa mặc áo cánh sen
có đôi mắt đen như hạt nhãn
bạn ta mang theo ra tận chiến trường.

nhớ thằng bạn “cọp ba đầu rằn” thứ thiệt
phút cuối cùng còn vác súng lên rừng
tụ nghĩa không thành
về làm nghề vác mướn
gánh đời mình qua những chuyến đò ngang
phải kể thêm thằng em dao búa
dân quận tư tôn đản ngày xưa
làm lính địa phương quân
trấn nhà bè một thuở
nay hẩm hiu bán thuốc lá bên đường
ôi những mảnh đời
anh em thất trận
vẫn lang thang trôi nổi phận người.
như thằng bạn mũ xanh thủy quân lục chiến
tiểu đoàn 2 lừng lẩy “trâu điên”
nay nương thân trong hẽm cùng ngõ cụt
nhặt ve chai đồng nát sống qua ngày
khi gặp rồi vẫn chi tớ ông tôi
đối mặt nhau vẫn ngất cao hào khí
cạn, cạn ly hát khúc hồ trường.

anh bạn nhảy dù
thoát chết ngày tự sát
còn một chân lê lết khắp nẻo đường
bắt mối xe đò bán chui vé lậu
chiều về ngủ chợ hứng phong sương
tấm áo hoa dù
bạc màu năm tháng
thoạt nhìn qua như gã cái bang
vậy mà khi rượu vào râu tóc dựng
vẫn cứ như đang quyết tử không hàng

cũng có đứa làm cắc kè đổi sắc
cởi áo thay hình không biết nhục vinh
nhìn anh em ra chiều khinh thị
chữ chi giao phấn thổ lâu rồi

nhớ sài gòn trời ơi nhớ quá
một khoảng đời tận hiến đã qua
tuổi thanh xuân chưa đầy chí lớn
nay ngậm ngùi đếm bước lưu vong
nhưng nhất định không quên bạn hữu
bạn một thời ngạo nghễ chiến chinh

trong trí nhớ còn nguyên hình bóng cũ
vẫn hào hùng và huynh đệ chi binh.
Túy Hà
From : <tuyhathuquan.com>

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC