Cõi Riêng & Chiêm Bao & Duyên Thơ (T)
*****
1-Thơ : CÕI RIÊNG (Hoa Văn)
Tôi bước đi trên cỏ hồng sương đọng
Gió mơ hồ nhè nhẹ đến sau lưng
Nhìn vườn hoa nở đẹp đẽ lạnh lùng
Nên viết vội thơ vàng con chữ nhỏ
Chùm thơ HOA VĂN
Sống trên đời là một điều rất khó
Biết ai yêu hay ghét hoặc thương hờ
Cuộc tình nào vay mượn cũng muôn thu
Người có hỏi biết sao tôi bày tỏ
Tôi làm thơ là niềm vui nho nhỏ
Giúp cho mình cuộc sống có màu xanh
Bạn cùng ai thì cũng thật chân thành
Người thơ nhỏ bốn mùa yêu nắng Hạ
Tôi làm thơ có lời xin đa tạ
Ghét hay thương tôi vẫn thấy ấm lòng
Người bạn ơi xin chia sẻ cảm thông
Thơ còn đó ân tình tôi còn đó
Xin giữ lại niềm riêng em thương khó
Nhớ hay quên tình cũng nặng vô cùng
Và bên đời vàng vọt chữ hư không
Tôi vẫn qúy Thu vàng hoa cúc nở.
Hoa Văn
*****
2- Thơ : CHIÊM BAO (Hoa Văn)
Dấu buồn lạc bước chiêm bao
Đêm hoang vu lỡ tâm dao động lời
Lòng như tuyết rụng mưa rơi
Chút hương Dạ lý bồi hồi từ tâm
Trở về thiên cổ mù câm
Tay ôm chuỗi mộng thơ thần vịn hoa
Tưởng mình khoác áo cà sa
Đi trong cõi Ngộ la đà chân không
Hoá ra vẫn chốn bụi hồng
Tình phơi trăng bạc hương nồng gió bay
Hương trầm còn đọng trên tay
Chốn phù hoa cũng từng ngày tồn sinh
Muộn màng chấp ngã câu kinh
Trong cung bậc đã vin cành vô ưu
Bên trời quanh quất đìu hiu
Bút hoa thơ vẫn chắt chiu cùng người.
Hoa Văn 2016
*****
3- Thơ : DUYÊN THƠ (Hoa Văn)
Thơ viết mãi không bao giờ hết được
Chỉ trừ khi hơi thở đã không còn
Như tình em đẹp mãi vượt đầu non
Đời thiếu đủ cánh hoa lòng vẫn thắm
Thơ và tôi như cuộc tình ngàn dặm
Cùng bước đi cho đến hết cuộc đời
Tôi yêu thơ như yêu ánh mặt trời
Người bạn quý hay người tình dấu mặt
Thơ với tôi không bao giờ lẩn khuất
Bóng với hình xa bóng vẫn hình xa
Tôi yêu thơ trong vạn ý Ngân Hà
Và cuộc sống sợ buồn vui thái quá
Tình nghệ sĩ trong đời đầy đủ cả
Đẹp và vui vui đẹp đến vô cùng
Thơ và người đã có sự thủy chung
Tôi vẫn thấy trời cao kia rất đẹp
Thơ và tôi cuộc tình còn đi tiếp
Cõi trăm năm có lúc gặp mưa vùi
Đã có thơ mình vịn để vui cười
Cho cuộc sống trong tay vàng lối mộng
Nặn óc moi tim cho thơ sống động
Chuyện dở hay tâm sự nói cho lòng
Thơ tặng đời xin một chút bao dung
Nếu có lạnh vì lòng mình biển gió
Tôi cần thơ như con người cần thở
Gió và mây mây gió chẳng vô tình
Có thơ tình mình quên chuyện tử sinh
Và yêu cả những gì mình đang có.
Hoa Văn