TKH - banner 01

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Ngày Lễ VU LAN & Tình Yêu Duy Nhất (Thơ)
*****
1- Thơ : NGÀY LỄ VU LAN (Ngô Minh Hằng)
(Kính dâng Hương Linh Từ Mẫu, Tặng người đồng tâm cảnh.)
4194 1 NgayLeVULANNMHg
Mẹ ơi mấy chục năm rồi
Mà con vẫn tưởng như hồi hôm qua
Trí con, ảnh mẹ chưa nhòa
Lòng con, tình mẹ bao la vẫn đầy
Mẹ từ cánh hạc vào mây
Con thương nhớ mẹ từng ngày, mẹ ơi
Và con tiếc quá quãng đời
Thuở con còn mẹ, đất trời hương hoa
Ấm êm ngày ngọc tháng ngà
Trong vòng tay mẹ đời là thần tiên
Thế rồi giữa buổi xuân hiền
Ðau thương khăn trắng ai viền đầu xanh !
Tuổi hồng mộng biếc trôi nhanh
Mẹ ơi, mất mẹ, con thành mồ côi ...
Mẹ đi, rũ sạch lụy đời
Bỏ con lại giữa cõi người giá băng
Giữa bao dâu biển bất bằng
Giữa ngày nắng hạn giữa năm mưa cuồng
Và con, với vết tâm thương
Và quê, trong cảnh thê lương mịt mờ
Con thì khờ khạo ngu ngơ
Ðời thì tàn nhẫn hững hờ đắng cay
Xô con vào đấu trường này
Lìa quê, vỡ tổ, tan bày, bơ vơ ...
Bảy lăm, hỡi mẹ, đâu ngờ
Đau thương con ngã với cờ, với quê !

Quê ơi, ai đã quên thề
Mẹ ơi, nhớ mẹ lại tê tái lòng !
Vẫn con và ngọn đèn chong
Làm thơ khóc mẹ giữa dòng lệ đau
Thương quê, xót mẹ, muôn sầu
Sầu cay làm tóc phai màu mẹ ơi
Mà con vẫn nợ cuộc đời
Nợ quê lấp biển, nợ lời mẹ ru
Thắp nhang xin mẹ hộ phù
Giúp con thực hiện giấc mơ vẹn toàn
Ðể con ngày lễ Vu Lan
Về hôn mộ mẹ giữa làn khói thơm
Ngô Minh Hằng
(Trích TỪ NGÀY CÓ ĐẢNG sắp in)
2011
*****
2- Thơ : TÌNH YÊU DUY NHẤT (Ngô Minh Hằng)
(Kính dâng Từ Mẫu - Tặng những bạn đồng tâm cảnh)
4194 2 TinhYeuDuyNhatNMH
Bốn mươi tám năm Mẹ bước về Trời
Mẹ có biết từng ngày con nhớ Mẹ ?
Nhớ thuở thần tiên khi còn tấm bé
Nhớ buổi quây quần, nhớ phút biệt ly...
*
Hai mươi tuổi đời đã lớn khôn chi
Mà phải chịu đau thương vì mất Mẹ !
Cầm mảnh khăn tang lòng con đau xé
Chít lên đầu nghe vũ trụ tan hoang
*
Con thắp vụng về từng mỗi nén nhang
Khuôn mặt Mẹ mờ trong làn khói mỏng
Con thấy mình như không còn sức sống
Đất nghiêng chao, con gục cạnh quan tài !
*
Con muốn dang tay ôm trọn hình hài
Nói với Mẹ đây là mơ, không thực !
Mẹ chỉ ngủ thôi rồi mai Mẹ thức
Mẹ con mình đâu có chuyện chia tay !
*
Con khóc, con than dài suốt mấy ngày
Mẹ chẳng thức để vỗ về con nữa
Cho đến lúc quan tài ra khỏi cửa
Con vẫn hoang mang mất Mẹ thật à ???
*
Con níu tay anh, con gục vào Cha
Con ôm chị nhưng sao đời vẫn lạnh
Ôi mất Mẹ là một điều bất hạnh
Là nỗi đau lớn nhất của con người ...
*
Bốn mươi tám năm Mẹ bước về Trời
Con đối mặt với trùng trùng dâu biển
Với chuyện xảy ra không hề nghĩ đến
Như ngày nào ai bức tử quê hương
*
Như bây giờ con lạc lõng tha phương
Sau chuyến hãi hùng lênh đênh biển cả
Như quê hôm nay nhiều điều rất lạ
Mà Mẹ ơi, nhắc đến lại đau lòng
*
Như xưa Sài Gòn, Hòn Ngọc Viễn Đông
Nay sầu tủi khoác tên loài đồ tể
Đà Lạt, Nha Trang, Cố đô diễm lệ
Chỉ còn là trong ký ức ...Mẹ ơi ...!!!
*
Bốn mươi tám năm Mẹ bước về Trời
Bốn mươi tám năm biết bao biến đổi
Nhưng hồn Mẹ vẫn bên con sớm tối
Chia với con từng giọt lệ vui buồn
*
Con Mẹ bây giờ đủ lớn, đủ khôn
Để biết cõi đời phù du, không thật
Chỉ có Mẹ là tình yêu duy nhất
Là chốn an lành vĩnh cửu mà thôi ...
Ngô Minh Hằng
(Trích LỜI CÁNH CHIM RỪNG sắp in)
2015
4194 3 ConNgongNMH

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC