Nước Lũ Miền Trung

	Về thăm quê cũ chiều nay
	Điêu tàn nứơc lũ thiên tai hoang tàn
	Lòng tôi quá đổi hoang mang
	Tìm em khắp  nẽo, nước tràn bờ đê !
	Làng quê im vắng, não nề
	Mưa sa, biển sóng, tứ bề phủ vây
	Vắng tiếng cười nói quanh đây
	Chiều hôm lạnh buốt, nơi nầy buồn tênh
	Miền Trung đau khỗ mông mênh
	Gia đình ly tán, dập dênh nát tan
	Chén cơm hòa nước mắt chan
	Mưa buồn tuôn đổ, thêm ngàn điêu linh
	Gọi tên em, chĩ  lặng  thinh
	Mưa giông, nước lũ cuốn người tinh xa
	Lạnh căm,  nước mắt chan hòa
	Ngẩn ngơ tôi đứng như là cuồng điên
	Tôi về vương vấn triền miên
	Nhớ bao kỷ niệm trong miền quê xưa
	Ân tình biết nói sao vừa
	Yêu thương nhờ gió giao mùa trao em.

	10/28/15.  Lê Ngọc Trùng Dương.
 
         
											
	 
					 
					 
					 
					 
					 
					 
					 
					 
					.jpg) 
					 
					 
					 
					 
					 
					 
					 
					 
					



Comments
Về tình ý, thiển nghĩ bài thơ chưa gây được nhiều mỹ cảm.
Kính chúc quý A/C biên tập và đọc giả bắt đầu môt tuần mới nhiều thú vi, nhiệt tình cùng công việc. Kính Mến. LNTD.