Lớp Sóng Phế Hưng .
	Bao nhiêu thành quách điêu tàn
	Bao nhiêu triều đại huy hoàng của xưa
	Thời gian nước chảy gió lùa
	Chỉ còn sót lại mỗi mùa lá rơi
	Nghìn năm mây trắng vẫn trôi
	Dòng sông nước vẩn muôn đời về xuôi
	Phế hưng cảnh vật đổi dời
	Nương dâu biển cả một thời còn đâu !
	Xuân xanh thoắt đã bạc đầu
	Bao nhiêu nhung gấm cung lầu làm chi
	Phế hưng tất cả còn gì
	Thành hoang bãi lạnh rầm rì gió đưa
	Tranh nhau một chút danh thừa
	Đến khi đạt đựoc cũng vừa hoàng hôn
	Nắng chiều lịm tắt cô thôn
	Là đêm nghe tiếng oan hồn thở than
	Bao nhiêu danh lợi bạc vàng
	Cũng không mua được ngày tàn thế nhân
	Phế hưng lớp sóng bao lần
	Dựng xây phế bỏ cõi trần vẫn mơ 
	Nghìn năm mây vẫn lửng lơ
	Hai vầng nhật nguyệt muôn đời sáng soi
	Chỉ riêng số phận con người
	Trăm năm một thoáng để rồi ra đi
	Cớ sao cứ mãi níu ghì 
	Tranh danh đoạt lợi còn gì mai sau 
	Hay là tiếng gió xạc xào
	Thổi trên hoang phế thuở nào của xưa ?!

	Huyền Lâm ... 
	(Cảm tác khi nhìn bức tường hoang phế Tử Cấm Thành, thành Hoàng Đế nhà Minh Chu Nguyên Chương)
        
											
	
					
					
					
					
					
					
					
					
					
					
					
					
					
					
					
					
					
					



Comments
Riêng về hình thức bài thơ, còn vài từ hơi ép./.