Tôi về với gío đầu Đông,
Chiều nay mây xám mênh mông lưng trời,
Có lạnh không chung cư ơi,
Những tâm hồn, những con người nơi đây.?
Buồn vui có lúc đong đầy,
Chung cư quán trọ tháng ngày trôi qua,
Trẻ con chơi trước sân nhà,
Mặc cho gío lạnh chuyển mùa bâng khuâng,
Em đang mơ ước gì không?
Những ngày lễ tết cuối năm đến gần.
Nơi này kẻ vội bước chân,
Nơi kia xe đậu, mấy ông chuyện trò,
Cuộc sống có những phiền lo,
Nhưng cuộc sống chẳng bao giờ nghỉ ngơi.
Tôi về gác trọ mình tôi,
Cầu thang ngõ hẹp góc đời quạnh hiu,
Chiều chưa hết một buổi chiều,
Hành làng chưa thắp đèn soi bóng mình,
Phố nghèo nhưng phố tình thân,
Tình nghèo sao chẳng đến gần nhau hơn?
Tôi đứng bên cửa sổ, buồn!
Ngoài kia trời gío vẫn còn anh ơi,
Lá vàng trong gío chơi vơi,
Vài chiếc lá ấy sẽ rơi phương nào?
Cuối mùa Thu vẫy tay chào,
Đầu Mùa Đông đã lạnh vào tim tôi.
Nguyễn thị Thanh Dương.
Comments
" Tôi về gác trọ mình tôi.
Cầu thang ngõ hẹp góc đời quạnh hiu"
Thân chào.
Giang Võ
"Phố nghèo nhưng phố tình thân" hay Nơi này kẻ vội bươc chân
Nơi kia xe đậu, mấy ông chuyện trò"
Cám ơn Thanh Dương cho thưởng thức mấy vần thơ hay. Nguyễn Thành Sơn