Màn đêm buông chầm chậm
Lấp lánh vì sao hôm
Tôi lang thang đi dạo
Để mộng vào trong hồn
Gặp cô gái Hồ Tây
Đôi mắt xanh màu mây
Tuổi chưa tròn mười lăm
Đưa đón khách bên đường
Tóc rối đôi vai gầy
Người em nhỏ Hồ Tây
Bờ môi hồng nhợt nhạt
Ân cần lời mời mọc
Tôi cúi đầu đi nhanh
Trong em là Quê Hương
30 năm đổi mới
Ai cướp tuổi thơ ngây
Của người em vô tội
Bóng đèn đường vàng vọt
Tôi chợt thấy xót xa
Trên bầu trời sâu thẳm
Ánh trăng soi lòng em
Ánh trăng buông huyền dịu
Cỏ mềm ướt sương đêm
Lòng tôi rối tơi bời
Người em gái Hồ Tây
Quê hương tôi ưu việt
Sao em phải thế này
Hồ Tây ôi Hồ Tây
Tôi đi giữa đường thương
Mà môi tôi mím chặt
Mắt tôi mờ hơi sương
30 năm lưu lạc
Tôi tò mò về thăm
Quê tôi chừ thế đó
Tôi đi từng bước thầm
Tôn Thất Phú Sĩ
Hanoi 8 - 2003