TKH - banner 08

Search

Content on this page requires a newer version of Adobe Flash Player.

Get Adobe Flash player

Visitor Counter

User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Thơ Xuân & Bài Thơ Viết Chiều Cuối Năm &Mùa Xuân, Chúc Nhánh Sông Đời (T)
*****
1- Thơ : THƠ XUÂN (Ngô Minh Hằng)
5355 1 ThoXuanNMH
Sáng nay chợt thấy mai vàng nở
Trong nắng huy hoàng ánh thái dương
Vạn vật tưng bừng, ồ, lại Tết
Thêm mùa Xuân nữa chốn tha phương
Quê ơi, nỗi nhớ trào lên bút
Giục giã lòng ta khúc đoạn trường
Ta viết thơ này trong nước mắt
Gởi về quê mẹ với niềm thương
Bao nhiêu năm tháng xa xôi ấy
Là bấy nhiêu sầu, nhớ cố hương
Từ ta sống hận đời vong quốc
Lấm bùn chi quản cái thân lươn
Đắng cay tủi nhục đời dâu bể
Cơm áo đầy, no, vẫn chán chường
Sang cả, mặc người xe với ngựa
Chuộng đời đạm bạc, cảnh thư hương

Sáng nay chợt thấy mai vàng nở
Ngơ ngẩn lòng ta nhớ cố hương
Cánh én chiều qua quên đậu lại
Nên mùa Xuân chỉ có dư hương!
Cành mai vàng thắm, xanh hoài niệm
Câu đối hoa tiên đỏ vách tường
Xuân đến cho lòng xa xót nhớ
Những mùa Xuân cũ ở quê hương
Xuân xưa rực rỡ hoa đào nở
Mai cũng vàng tươi ngập cả vườn
Thanh quất xanh um, cành đỏ trái
Thủy tiên, thược dược thoảng mùi hương
Mứt gừng, mứt bí thơm, cay, ngọt
Tấp nập người đi chật phố phường
Những tối thức khuya xem luộc bánh
Lửa hồng tỏa ấm, khói lam vương
Giao thừa đốt pháo mừng Xuân tới
Nghi ngút bàn thờ cảnh khói hương
Áo mới hoa đào nguyên nếp gấp
Thẹn thùng, duyên dáng, chị soi gương
Chị cười, môi thắm màu son nhạt
Má đỏ như tô lớp phấn hường
Ngày ấy tuổi ta còn nhỏ lắm
Cuộc đời đang ngọt vị yêu thương
Ngày Xuân, đòi mẹ nguyên phong pháo
Cùng bạn đốt chơi ở cuối đường
Có cô hàng xóm thua đôi tuổi
Khác lớp nhưng chung học một trường
Hai đứa xuất hành đi chúc Tết
Chúc Thày năm mới được an khương
Cảm động, thày mời phong kẹo lạc
Và cười: "Học giỏi để làm gương!"
Có lần hai đứa chơi chồng vợ
Sính lễ, hoa cau nhặt ở vườn
Ta làm chú rể, vai phò mã
Cô dâu, nàng thích gọi "Hiền Nương"
Nàng cài lên tóc chùm hoa bưởi
Làm cả cung đình cũng ngát hương!
Thuở nhỏ, Xuân về, ta có đủ
Vì rằng Xuân ấy ở quê hương!

Sáng nay chợt thấy mai vàng nở
Ta nhớ quê ta, nhớ lạ thường
Mẹ hỡi, nằm sầu trong mạch đất
Có nghe hồn lạnh những chiều sương?
Bao năm con chẳng về thăm được
Mộ mẹ hoang tàn, vắng khói hương
Chị cũng đã về nơi chín suối
Biển sầu chị gởi nắm tàn xương
Nụ cười nát dưới chân cuồng tặc
Xác chị nằm sâu dưới đại dương
Cô bé nhà bên giờ đã lớn
Nẻo đời vạn ngả, gió cùng sương
Trò chơi ngày bé không thành được
Cô trách đời sao lắm chuyện buồn
Nhìn cánh hoa cau lòng cô lại
Nhớ người bạn cũ chốn tha phương
Ngày trước anh cô là chiến sĩ
Lừng lẫy danh vang khắp chiến trường
Thuở ấy, nhìn anh, ta thán phục
Ngực anh ngời sáng những huy chương
Bây giờ thân xác anh tàn phế
Vì bởi lao tù chẳng xót thương
Người vợ đỉnh chung từng xẻ ngọt
Xa lòng, cách mặt, dứt tơ vương
Chao ơi, đau xót tình dâu biển
Nước mất, nhà tan, luống đoạn trường!

Sáng nay chợt thấy mai vàng nở
Nhớ cánh mai vàng chốn cố hương
Ta trải lòng ta trên giấy trắng
Tim hồng nhỏ lệ, khóc bi thương
Viết gì cho mẹ trong mồ vắng
Cho chị u sầu đáy đại dương
Cho anh trong ngục tù tăm tối
Cho lũ em thơ sống vỉa đường
Cho cô hàng xóm tình xưa lỡ
Đời khắc lòng cô vạn vết thương!?
Từ buổi ra đi không hẹn ấy
Tội tình mang nặng với quê hương
Chí trai quanh quẩn vòng cơm áo
Nửa mảnh trăng sầu đợi bóng gươm
Chao ơi, cúi mặt mà thêm thẹn
Xuân đến, lòng đau, ứa lệ buồn
Bao giờ ta trở về quê nhỉ
Đi giữa cờ bay, giữa trống dồn???
Ngô Minh Hằng
*****
2- Thơ : BÀI THƠ VIẾT CHIỀU CUỐI NĂM (Ngô Minh Hằng)
Kính dâng Từ Mẫu. Tặng người đồng tâm cảnh.
5355 2 ThoChieuCuoiNamNMH
Tha hương, năm tận tháng cùng
Mẹ ơi, nhớ mẹ não nùng lòng con
Nhớ ngày hoa búp, nụ non
Con chưa đủ lớn đủ khôn để mà...
Biết đời rồi sẽ chia xa
Và ngày mất mẹ sẽ là cuồng phong
Đau thương sóng nổi trong lòng
Nhận con chìm xuống đáy dòng cô đơn
Không ai lau lệ tủi hờn
Không ai nâng dắt qua cơn bão bùng ...

Hôm nay năm tận tháng cùng
Và trời tuyết cứ chập chùng tuyết bay
Cuối năm, những lúc thế này
Xót xa nhớ mẹ con hay tâm tình
Nghiêng thơ rót xuống lòng mình
Mẹ ơi, mẹ cõi vô hình, biết không ???
Rằng con nhớ mẹ vô cùng
Từ ngày xa mẹ chưa ngừng lệ rơi
Vì từ mất mẹ thì đời
Những yêu thương cũng chứa lời dối gian
Và đời điên đảo, đa đoan
Và con khờ khạo vô vàn mẹ ơi
Cho nên ganh ghét của đời
Luôn tìm con để gieo lời nghiệt oan
Bàn tay đời chẳng nhẹ nhàng
Như lòng mẹ đã dịu dàng thương yêu

Mẹ ơi, con nhớ mẹ nhiều
Bài thơ dâng mẹ viết chiều cuối năm
Có buồn vui cuộc thăng trầm
Có lời tâm sự có thầm lệ rơi...
Có con đi giữa cõi người
Nhìn hoa tuyết trắng đau trời cố hương ...
Ngô Minh Hằng
*****
3- Thơ : MÙA XUÂN, CHÚC NHÁNH SÔNG ĐỜI (Ngô Minh Hằng)
5355 3a Nhanh Sg DoiNMH
Mùa Xuân, mau quá, lại xuân rồi
Vùn vụt thời gian lặng lẽ trôi
Đứng giữa sông đời nhìn nước cuốn
Mà lòng thương cảm nỗi đầy vơi

Mà cay khoé mắt hỏi dòng sông
Bao nhánh sông ơi, bạc trắng lòng?
Bao nhánh hoang vu, tình nước cạn
Và bao nhánh đục, mấy dòng trong?

Đôi dòng trong ấy chảy cô đơn
Một tháng Tư đen, mấy oán hờn
Thương cảnh lao tù, lòng mộ tủi
Giận đời oan nghiệt những nguồn cơn

Xót hồn sông núi đứng bơ vơ
Trước buổi vàng thau, cảnh hững hờ
Và trước mị từ đầy nọc độc
Trước lòng phản trắc, trước ngây thơ...

Những dòng sông ấy đã đau thương
Đã khóc cùng quê nỗi đoạn trường
Đã gánh, đã chia niềm thống khổ
Chia sầu chia hận với quê hương!

Và dòng sông nhỏ vẫn trong veo
Dù giữa phong ba giữa hiểm nghèo
Bão táp của đời không đục được
Những hồn trung nghĩa, những tình yêu!

Ôi, dòng sông ấy, những dòng sông
Làm đẹp giàu thêm vốn Lạc Hồng
Đã bốn nghìn năm và sẽ mãi
Là niềm hãnh diện của non sông!

Nhân mùa Xuân đến mượn tình thơ
Chúc sẽ hồi sinh lại cõi bờ
Đất nước không còn bày quỉ đỏ
Cờ Vàng bay rợp bến sông mơ...

Mùa Xuân, sông nhé, chúc muôn dòng
Gạn đục cho đời những nhánh trong
Và chúc dòng trong, nguồn nước ngọt
Năm này vận bĩ sẽ khai thông...
5355 4 ChucNhanhSgDoiNMH

Add comment

Security code
Refresh

Tìm bài theo vần ABC