Niềm Cô Đơn & Thời Gian Đã Qua & Màu Tím Anh Yêu (T)
*****
1-Thơ : NIỀM CÔ ĐƠN (Nguyễn Vạn Thắng)
Nắng Hạ về ...có làm môi em ấm ?
Hay tình buồn mang hoài nỗi cô đơn
Mình xa nhau, tình vương những dỗi hờn
Cho mắt lệ nhạt nhòa rơi trên má
Anh ngồi tính ...ngày quen em tháng Hạ
Đã bao mùa hoa phượng báo mùa thi
Chiều mưa rơi trên xác lá thầm thì
Con dốc nhỏ, bước chân còn ghi dấu
Chuyện tình yêu anh nào đâu hiểu thấu
Đời chia ly mơ ước chuyện tao phùng
Con đường nào hai đứa đã đi chung
Tình nồng ấm thuở xưa mình dạo phố
Hàng phượng yêu có còn tươi màu đỏ?
Hay héo tàn theo nhịp bước thời gian
Tại tình yêu vương mang kiếp lỡ làng
Nên tim mãi ... trong ta niềm thương nhớ
Anh mượn bút ra thơ lời bày tỏ
Để nỗi niềm rung cảm trong phút giây
Dù lời yêu vương vấn với tháng ngày
Sao tình mãi cô đơn sầu hiu quạnh ?
Nguyễn Vạn Thắng
*****
2- Thơ : THỜI GIAN ĐÃ QUA (Nguyễn Vạn Thắng)
Níu giùm tôi với giòng thời gian
Nối nhịp cung tơ với phím đàn
Giữ lại trong tôi từng nỗi nhớ
Xin đừng chia cách lệ sầu mang
Từ lúc chia tay giọt lệ đầy
Sương mù bao phủ cuối chân mây
Em đi cánh phượng pha màu nhớ
Cánh nhạn năm xưa cũng lạc bầy
Tình chết trong tôi đã hết rồi
Còn đâu kỷ niệm chiều mưa rơi
Vòng tay ôm ấp hoài lưu luyến
Ghế đá cô đơn lẻ bóng ngồi
Chẳng lẽ tình vương khúc nhạc sầu
U hoài giọt đắng chuỗi lòng đau
Sầu dâng nỗi nhớ buồn xa vắng
Tình chết trong tôi nắng nhạt mầu
Đời người như thoáng bóng chim câu
Đã hết rồi sao mộng ước đầu ?
Nhớ quá con đường xưa kỷ niệm
Tình nào đẹp mãi giấc chiêm bao
Em về bến ấy để lòng đau
Thu đến làm chi lá úa mầu
Lời hứa năm nào em có nhớ
Xin còn kỷ niệm phút bên nhau
Nguyễn Vạn Thắng
*****
3- Thơ : MÀU TÍM ANH YÊU (Nguyễn Vạn Thắng)
Em có biết ? Anh rất yêu màu tím
Màu tình buồn, u hoài nét thơ ngây
Như Bằng Lăng, mang nỗi nhớ đêm ngày
Thân thương quá! Bên em chiều dạo phố
Những chiều về thả hồn trên lối nhỏ
Áo em bay trong gió tiếng vui đùa
Nghe đâu đây mùi hương thoảng nhẹ đưa
Niềm lưu luyến chợt về trong ký ức
Anh cứ ngỡ tim lòng đang thổn thức
Nên vẫn hoài mơ mộng chuyện tình duyên
Để lòng khi vương vấn nỗi muộn phiền
Chiều Hạ vắng gợi buồn trong thương nhớ
Ngày chưa quen, Nhỏ nhìn anh mắc cỡ
Má em hồng tô thắm cả trời yêu
Áo tím bay điểm nét đẹp yêu kiều
Nghe xao xuyến trái tim lòng rung động
Anh gặp em một hôm chiều gió lộng
Anh gọi đùa cô Bé của anh ơi!
Sao áo cô màu tím đẹp tuyệt vời ?
Mang nhung nhớ vào hồn anh mong đợi
Nhưng Bé ơi! Sao nhìn anh không nói ?
Để mưa về rơi ướt áo em tôi
Liếc nhìn anh Bé chỉ nở nụ cười
Ánh mắt ấy tình trao vừa hé nụ
Liếc nhìn anh như trao lời tình tự
Áo lụa hàng che kín tuổi thơ ngây
Nét nữ sinh trong vóc dáng vai gầy
Tim chết lịm ...cho Hạ về thiếu vắng
Nguyễn Vạn Thắng