Tháng Tư
Một lần nữa lại Tháng Tư.
Mà sao tôi thấy lòng như thoáng buồn,
Tháng Tư tôi mất Quê Hương
Mất tên đường cũ, Sài Gòn thân yêu.
Tháng Tư tôi mất thật nhiều
Mất nhà, mất bạn, mất chồng, mất cha,
Ðoàn quân giải phóng đi qua
Chúng mang cờ “Máu”, đi ra ngoài thành
Bảo rằng giải phóng dân lành.
Lọc lừa, dối trá, rành rành gian manh
Miền Nam tôi đẹp như tranh
Ấm no, hạnh phúc, ruộng xanh, dân giàu
Trí đức, giáo dục nâng cao
Hiền hòa, nhân hậu, đẹp bao tình người
Tháng Tư, ngày đó… Ba Mươi,
Tôi còn nhớ kỷ từng người “Dép Râu”
Nón “Tai Bèo” tận rừng sâu!
Chui ra giải phóng, dân giàu Thành Ðô
Sài Gòn kẻ đứng hoan hô
Người thì bỏ chạy, người vô ngồi tù
Tháng Tư, Lịch Sử quay vù
Bốn bốn năm đó, vết thù chưa phai!
Ðừng hỏi tôi: - Sao thù dai?
Vì tôi mất hết, từ ngày…Tháng Tư….
(Viết riêng tặng những
nạn nhân của tháng 4/75.
Kỷ niệm 44 Năm ngày Quốc Hận
Atlanta ngày 27/4/19)
Nguyệt Vân