Phải đâu thu lạnh làm nhớ em
Anh nhớ em thê thiết ngày đêm
Trống vắng , cô đơn, còn lạnh lẽo
Lá vàng rơi , hồn anh úa thêm
Mùa thu xuyến xao, vàng võ chờ mong
Mãi xác xơ, xa cách muôn trùng
Đó nối đây tình sâu duyên nặng
Mà xót xa , hiu hắt thu phong
Lá lao xao, tiếng ai bước nhẹ
Hiên nhà chuông gió khẻ rưng rưng
Thì thầm em hiểu hơi thu lạnh
Gió anh se sắt, tình mong manh
Hồn nhau hội giữa chuông cùng gió
Có vập vồn hay cứ mõi mòn
Miên man, êm ả vào tâm sự
Kể lể sao vơi hết nỗi niềm
Chương Hà