Một Góc Cõi Lòng & Nhớ Biển & Thôi (T)
*****
1- Thơ : MỘT GÓC CỎI LÒNG (Hoàng Yến-WA)
Ta giấu kỹ em trong góc cõi lòng,
Đôi mắt biết cười làm ta hụt hẫng,
Chiều tháng Tư bảy giờ trời còn sáng,
Kỷ niệm thương yêu bất chợt quay về,
Không phải tình cờ gợi những đam mê,
Biển nhớ tưởng quên: tư bề khuấy động,
Trời Seattle đêm nay mưa, gió lộng,
Vai ai ở bên cho em nép vào?
Mỗi lần buồn, ta thấy giận gì đâu!
Em nói phải! Đời luôn là biến động.
Bao đêm dài gặp em trong giấc mộng,
Thức tỉnh phủ phàng, thực tế là đây.
Cách xa nhau hàng vạn dặm đường bay,
Nên ta giấu em trong lòng để nhớ.
Hoàng Yến
*****
2- Thơ : NHỚ BIỂN (Hoàng Yến-WA)
Từ khi mình quen biết,
Em yêu biển hơn nhiều,
Anh cả đời tha thiết.
Biển và em! Em yêu!
Mỗi sáng mai thức giấc ,
Anh nghe sóng dập dềnh,
Xua vào lòng kỷ niệm
Những nỗi buồn không tên.
*
Nếu chiều nào ra biển,
Em hãy nhặt hộ anh,
Một vài viên sỏi nhỏ,
Ở cuối bãi, ven gành.
Nhớ biển, anh yêu biển.
Nhớ em anh yêu em.
Tình yêu mình miên viễn.
Anh giấu biển vào tim
Hoàng Yến
*****
3- Thơ : THÔI (Hoàng Yến-WA)
Em nhắc làm chi chuyện bể dâu ,
Đời ta đã lạnh những thương đau,
Thủơ nào mộng ước lòng phơi phới,
Ngày tháng sầu tư sớm bạc đầu.
Đã biết đường đời nhiều trắc trở,
Đau lòng đâu muốn trách hờn ai.
Bao nhiêu hệ luỵ mình ta gánh,
Mòn mỏi đời theo những dặm dài.
Rồi những chiều mưa trên đất khách,
Ùn ùn kỷ niệm nối nhau về,
Đàn xưa réo rắt từng cung bậc,
Nhớ bóng hình em dạ não nề!
Thôi em! Tất cả đã qua rồi.
Kiếp người cũng tựa áng mây trôi,
Em đi nhà cũ buồn hoang phế,
Thương nhớ! Trọn đời thương nhớ thôi!
Hoàng Yến.