User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Trường Ca Mười Bốn & Khi Tổ Quốc Đã Vang Lời Hiệu Triệu & Lời Tình Cho Sông Núi(T)
*****
1- Thơ : TRƯỜNG CA MƯỜI BỐN (Ngô Minh Hằng)
4632 1 TrgCa14NMH
Ai đã nói những gì như Hòa Hợp
Như Tự Do, như Hạnh Phúc, Thanh Bình
Như Hòa Giải giữa người cùng dân tộc
Như đảng anh hùng, đạo đức, quang minh

Nhưng sự thật đau thương. Ôi, sự thật ...
Nửa thế kỷ hơn thù hận chất chồng
Nửa thế kỷ hơn môi đường lưỡi mật
Giết hại giống nòi, tàn phá non sông !!!

Nửa thế kỷ hơn lùa dân vào bẫy
Bẫy có lồng quay như chuột đánh vòng
Cả nước thi đua, chạy hoài chỉ thấy
Cuối như đầu, giao điểm một đường cong !

Ai gian dối, ai dân lừa nước phản ?
Hòa giải ư? sao có vạn nhà tù ?
Dân chủ ư? sao nhốt người đối kháng ?
Tự do nào khống chế cả chân tu !?

Ngay như câu "khúc ruột xa ngàn dặm"
Tự căn nguyên là thủ đoạn gạt lừa
Vét cạn đô la, hút vơi chất xám
Khúc ruột thân yêu thành mẩu...ruột thừa !

Có chữ...long lanh mạ vàng: "Giải Phóng"
Giải phóng cái gì? Giải phóng cho ai?
Giải phóng rồi, dân thành què, thành ngọng
Đảng hiện thân thành bè lũ độc tài

Đất nước gấm hoa, vì đâu hẹp lại
Ai Cắt Nam Quan, Bản Giốc dâng Tàu ?
Xã hội loạn cuồng, kỷ cương băng hoại
Cùng giống nòi, sao tàn độc giết nhau !?

Nhưng miệng lưỡi vẫn ngọt ngào nhân nghĩa
Hòa Hợp, Yêu Thương, Hóa Giải, Hoà Bình
Đảng hòa thế, nên dân quằn quại thế
Đảng đừng hoà, dân sẽ chẳng điêu linh !
4632 2 TrgCa14NMH
Thôi, đã đủ những mật đường, bánh vẽ
Hỡi ba miền, đồng loạt, đứng vùng lên !
Cho đảng biết chí quật cường tuổi trẻ
Và thấy dân không khuất phục bạo quyền !

Cho đảng thấy trái tim hồng nước Việt
Đầy yêu thương, dũng cảm, trái tim NGƯỜI !
Không chấp nhận những bịp lừa, tà thuyết
Và quyết tâm đem chính nghĩa xây đời

Hãy đứng lên, nào, trai hùng, gái đảm
Lấy công tâm làm roi sắt, nỏ thần
Khi đối mặt một rừng người quả cảm
Đảng sẽ tan tành, không chỗ nương thân!

Hãy đứng lên nào, công, thương, nông, sĩ
Hãy đứng lên nào, quân đội, công an
Hãy đứng lên nào, thôn quê, thành thị
Đòi lại cho mình Tổ Quốc Việt Nam !
Ngô Minh Hằng
20.3.2007
Bài thơ trích từ thi phẩm " Trường Ca Của Người Vong Quốc" Ngô Minh Hằng vừa mới xuất bản.
Quý Vị và các bạn yêu thơ Ngô Minh Hằng xin liên lạc: This email address is being protected from spambots. You need JavaScript enabled to view it.
*****
2- Thơ : KHI TỔ QUỐC ĐÃ VANG LỜI HIỆU TRIỆU (Ngô Minh Hằng)
(Gởi những người vội vàng lên tiếng vĩnh biệt Nam Quan - Bản Giốc khi nghe tin VC dâng NQ-BG cho Tàu.)

4632 3 KhiTQHieuTrieuNMH

4632 4 KhiTQHieuTrieuNMH
Không thể được, Nam Quan, không vĩnh biệt
Ải thiêng kia, đất cũ phải về ta
Núi sông này là xương máu Ông Cha
Thì con cháu sao buông lời vĩnh biệt!

Mau, xin gióng những hồi chuông khẩn thiết
Để muôn người, bao thế hệ vùng lên
Giang sơn ta, niềm kiêu hãnh Rồng Tiên
Không cho phép bạo quyền chia cắt thế

Nào, ta hãy lấy khăn lau mắt lệ
Như ngày xưa Nguyễn Trãi đã lần lau
Và giữ cho đời cơ nghiệp nghìn sau
Như Phù Đổng, Trưng Vương, như Ngũ Lão

Chỉ sông biếc mà thề lời Hưng Đạo
Dưới trăng vàng mài kiếm báu Đặng Dung
Việt Nam ơi, đâu hiển hách anh hùng
Xin hãy đáp tiếng hờn sông núi gọi!

Nhục bán nước đã sóng gầm bão nổi
Trong chí hùng, máu thắm, trái tim son
Đừng ngôì yên, vuốt mặt, nuốt căm hờn
Hỡi toàn quốc, đã đến giờ hành động!

Đừng thụ động, đợi chờ và than khóc
Sử Lạc Hồng cần lắm những Quang Trung
Sát vai nhau mà gìn giữ núi sông
Như một thuở những Vua Hùng dựng nước

Ta đoàn kết là ta làm phải được
Nếu chưa xong, con cháu tiếp theo đời
Hỡi Nam Quan, máu thịt của ta ơi
Ta không thể nhìn bạo quyền chia cắt!

Đừng vì bởi an thân mà cúi mặt
Còn bạo quyền, tổ quốc mãi còn đau
Ta phải làm gì cho những đời sau
Cho ta nữa, để giống nòi rạng rỡ

Đã khóc tiếng đầu đời là đã nợ
Nợ non sông, tổ quốc, nợ gia đình
Ta phải làm gì cho được chết vinh
Hơn sống nhục, sống một đời hèn yếu
4632 5 KhiTQHieuTrieuNMH
Khi tổ quốc đã vang lời hiệu triệu
Khi hồn thiêng sông núi đã cần ta
Đứng lên nào, quyết chí, hãy xông pha
Dẫu lấy máu rửa hờn cho nhục nước!
28.1.2002
*****
3- Thơ : LỜI TÌNH CHO SÔNG NÚI (Ngô Minh Hằng)
4632 6 LoiTinhChoSgNuiNMH
4632 7 LoiTinhChoSgNuiNMH
Anh như bướm trắng
Em cánh hoa đào
Xuân hồng, hoa bướm xôn xao
Mượt mà tuổi ngọc ngọt ngào mộng xanh

Anh, trai sông Hậu
Em, gái Hà Thành
Vì em mắt biếc mày thanh
Một lần tao ngộ mà thành vấn vương

Em nơi phố thị
Anh trấn biên cương
Xa nhau anh nhớ, em thương
Đôi lòng cùng nguyện quê hương thanh bình

Một Thu pháo đỏ
Em mặc áo tình
Đơn sơ đám cưới chúng mình
Em thành vợ lính bộ binh kiêu hùng

Em, người chinh phụ
Anh, lính bốn vùng
Anh đi giữ núi gìn sông
Việc nhà gánh vác thay chồng, có em!
4632 8 LoiTinhChoSgNuiNMH
Hỡi ơi, cuối Tháng Tư Đen
Non sông bức tử ba miền đau thương
Súng ai bẻ giữa chiến trường
Người sao khóc giữa quê hương hòa bình?

Em thành vợ "Ngụy"
Anh hóa hàng binh
Đã toan được chết cho vinh
Xót em với nước điêu linh vì thù!

Mỗi năm bốn chuyến
Được lệnh thăm tù
Chắt chiu em góp từng xu
Nuôi con em lại nuôi tù, thủy chung!
4632 9 LoiTinhSgNuiNMH
Em nơi thủy tận
Anh chốn sơn cùng
Lòng đau một mối hận chung
Nhà tan nước mất, não nùng, xót xa
Con thơ thương vắng tình cha
Phụng loan chia cách, sơn hà ngửa nghiêng

Quê hương thống khổ
Dân tộc ưu phiền
Tà quyền tàn ác, đảo điên
Xô dân vào một trường thiên hận sầu

Kẻ phơi xương đầu núi
Người vùi xác biển sâu
Tàn hung chấn động địa cầu
Tệ đoan xã hội nát nhầu sử xanh!

Gái mười hai làm điếm
Trai mười một gian manh
Giết người, trộm cướp hoành hành
Bạo quyền tham nhũng từ thành đến quê

Đảng thừa ngàn tỉ
Dân thiếu trăm bề
Mặc dân đói khổ ê chề
Tiền muôn, đảng đốt mua về đêm vui
Cô đơn, lệ tủi em rơi
Hai vai nặng một gánh đời đau tê!

Bao năm hận tủi
Em đợi người về
Người về quên cả đường quê
Quên tình năm cũ, câu thề đánh rơi
Em đi tìm ánh mặt trời
Xua ngày tăm tối, xua đời thương đau
Sáng lên hỡi lửa nhiệm màu
Mà đưa dân Việt qua cầu oan khiên

Đâu rồi bướm trắng
Đâu đóa hoa hiền
Bao giờ nòi giống Rồng Tiên
Vui ngày quang phục, ba miền núi sông!
4632 10 LoiTinhSgNuiNMH
Ngô Minh Hằng
17.3.2004