User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Vá Cờ & Lẽ Đời & Tình Yêu Duy Nhất & Cảm Xúc (Thơ)
*****
1- Thơ : VÁ CỜ (Ngô Minh Hằng)
4142 1 VaCoNgoMHang
Em vá đấy ư ... Lá cờ tổ quốc ...
Lá cờ vàng tôi trọn kiếp yêu thương
Ðời tị nạn ôm nỗi hờn mất nước
Còn chỉ lá cờ... hình ảnh quê hương !
*
Còn chỉ lá cờ, hồn thiêng sông núi
Dẫu rách bươm đầy dấu tích oan hờn
Nhìn em vá cờ, lòng tôi buồn tủi
Thương quá cờ vàng, xót quá giang sơn ...
*
Em vá cờ vàng, vá từng vết chém
Vết chém đau thương của bạn - của thù
Ðường chỉ, mũi kim làm tôi bỗng nghẹn
Tôi lại trách mình, một kẻ thất phu !
*
Tôi lại trách mình hèn hơn giun kiến
Không dám dấn thân lấy lại cõi bờ
Rồi tôi hỏi mình có còn nguyên vẹn
Tổ quốc trong tim và một màu cờ ?
*
Còn danh dự, còn tự hào, trách nhiệm
Của một người trai mang nợ kiếm cung ...
Hay đã quên rồi quê hương cộng chiếm
Và mặc muôn dân dâu biển bão bùng???
*
Không, đừng thế ! khi sơn hà nguy biến
Ta, công dân, bổn phận phải chu toàn
Chỉ mặt độc tài, chung lời "quyết chiến"
Như Diên Hồng muôn trước đã danh vang !
*
Không, đừng thế, biển kia rồi sóng vỡ
Cuốn phăng đi bao ác độc tham tàn
Hỏa sơn kia rồi nổ tung biển lửa
Cho hương hoa lài thơm ngát Việt Nam ...
*
Vá tiếp đi em. Rồi đêm sẽ cạn
Rồi đến giờ, trời sẽ phải bình minh
Lá cờ vàng sẽ lành từng vết đạn
Giữa quê hương cờ ngạo nghễ vươn mình

Ngô Minh Hằng
(Trích "TỪ NGÀY CÓ ĐẢNG" sắp in)
2011
*****
2- LẼ ĐỜI (Ngô Minh Hằng)
4142 2 LeDoiNMH 
Sống ở xứ tự do ngôn luận
Tưởng cũng nên hiểu tận biết tường
Tự do trong nghĩa thiện lương
Là lời chân thật, nói đường thẳng ngay
Đừng tại ghét, đắng cay vu đặt
Chớ do yêu, thêm thắt hoa hương
Không vì xấu mặt ghét gương
Mà ba tấc lưỡi đả thương, hại người
Không tự phụ nói lời bất kính
Chẳng cúi đầu xu nịnh quyền uy
Đừng điều gian ác, thị phi
Tránh xa luận điệu bấc chì, tiểu nhân
Đời đã khổ đâu cần thêm khổ
Lòng đã đau sao đổ thêm buồn ?
Đâu tình nhân ái yêu thương
Đâu tâm công chính hiền lương loài người ?
Hãy dùng nó nói lời trong sáng
Có hay nào phỉ báng, sân si !
Tự do lạm dụng, ích gì ?
Phun người ngậm máu trước thì dơ ai ???
Thêm vào đó, mắt tai thiên hạ
Người nhìn vào đánh giá mình thôi
Ấy là chưa kể Đất, Trời
Quỉ, Thần, Phật, Chúa biết lời gian – ngay !
Chốn trần thế không ai toàn bích
Thì đừng nên chỉ trích, chê bai
Mình hay, mình giỏi, mình tài
Phúc mình, mình hưởng chứ ai mà nhờ !
Muốn tăng phúc, đắp bờ thiện đạo
Chớ gian hùng, trở tráo, phúc vơi
Cháu con mà được tốt tươi
Đừng quên cội phúc vun nơi tay mình
Muốn cây phúc tốt xinh thì khó
Phải tu thân mới có, mới thành
Muốn cây phúc đức tàn nhanh
Ác tâm, ác khẩu thực hành, hiện ngay !!!
Nhãn tiền quả báo đã đầy
Gieo chi gặt nấy xưa nay luật đời ...
Thì xin tu nhé, ai ơi ...
Ngô Minh Hằng
(Trích Lời Cánh Chim Rừng - sắp in)
2015

     Chi chú: Tác giả cảm tác bài thơ này khi nhìn cảnh đời ô tạp chung quanh và đau lòng khi thấy rằng cùng là người VN lưu lạc xứ người mà lắm kẻ thích hơn thua với nhau từng câu nói. Trên các diễn đàn, không ai biết mặt ai nên một số người tha hồ dùng tên giả để vu khống phỉ báng người vô tội vạ hòng thoả mãn…nhu cầu. Tệ nhất là có những kẻ vì tiền mà nối dài tay cho VC, cúi mặt làm tay sai, đem nghị quyết 36 thi hành. Cầu xin Thượng Đế toàn năng hãy thức tỉnh lương tâm của những người này để họ nghĩ đến tương lai tổ quốc và dân tộc VN trước nguy cơ Hán hoá, để mối tương quan giữa con người với con người cùng chủng tộc được tử tế hơn, để họ biết tự trọng và tôn trọng người khác khi được sống trên một nước tự do, văn minh nhất nhì thế giới.

 4142 3 LeDoiNMH
*****
3- Thơ : TÌNH YÊU DUY NHẤT (Ngô Minh Hằng)
(Kính dâng Từ Mẫu - Tặng những bạn đồng tâm cảnh.)
Bốn mươi tám năm Mẹ bước về Trời
Mẹ có biết từng ngày con nhớ Mẹ ?
Nhớ thuở thần tiên khi còn tấm bé
Nhớ buổi quây quần, nhớ phút biệt ly...
4142 4 TinhYeuDuyNhatNMH
Hai mươi tuổi đời đã lớn khôn chi
Mà phải chịu đau thương vì mất Mẹ !
Cầm mảnh khăn tang lòng con đau xé
Chít lên đầu nghe vũ trụ tan hoang
*
Con thắp vụng về từng mỗi nén nhang
Khuôn mặt Mẹ mờ trong làn khói mỏng
Con thấy mình như không còn sức sống
Đất nghiêng chao, con gục cạnh quan tài !
*
Con muốn dang tay ôm trọn hình hài
Nói với Mẹ đây là mơ, không thực !
Mẹ chỉ ngủ thôi rồi mai Mẹ thức
Mẹ con mình đâu có chuyện chia tay !
*
Con khóc, con than dài suốt mấy ngày
Mẹ chẳng thức để vỗ về con nữa
Cho đến lúc quan tài ra khỏi cửa
Con vẫn hoang mang mất Mẹ thật à ???
*
Con níu tay anh, con gục vào Cha
Con ôm chị nhưng sao đời vẫn lạnh
Ôi mất Mẹ là một điều bất hạnh
Là nỗi đau lớn nhất của con người ...
*
Bốn mươi tám năm Mẹ bước về Trời
Con đối mặt với trùng trùng dâu biển
Với chuyện xảy ra không hề nghĩ đến
Như ngày nào ai bức tử quê hương
*
Như bây giờ con lạc lõng tha phương
Sau chuyến hãi hùng lênh đênh biển cả
Như quê hôm nay nhiều điều rất lạ
Mà Mẹ ơi, nhắc đến lại đau lòng
*
Như xưa Sài Gòn, Hòn Ngọc Viễn Đông
Nay sầu tủi khoác tên loài đồ tể
Đà Lạt, Nha Trang, Cố đô diễm lệ
Chỉ còn là trong ký ức ...Mẹ ơi ...!!!
*
Bốn mươi tám năm Mẹ bước về Trời
Bốn mươi tám năm biết bao biến đổi
Nhưng hồn Mẹ vẫn bên con sớm tối
Chia với con từng giọt lệ vui buồn
*
Con Mẹ bây giờ đủ lớn, đủ khôn
Để biết cõi đời phù du, không thật
Chỉ có Mẹ là tình yêu duy nhất
Là chốn an lành vĩnh cửu mà thôi ...

4142 5 TinhYeuDuyNhatNMH
Ngô Minh Hằng
Trích LỜI CÁNH CHIM RỪNG sắp in
2015
*****
4- Thơ : CẢM XÚC (Ngô Minh Hằng)

(Bài thơ bé nhỏ này là giọt nước mắt cảm xúc của tác giả khi nhìn tấm ảnh bé Aylan Kurdi, 3 tuổi, nằm chết trên bãi biển Bodrum của Thổ Nhĩ Kỳ trên đường đi tìm tự do. Tấm ảnh đã làm chấn động lương tâm thế giới và làm tác giả đau lòng nhớ lại những thuyền nhân VN, những đồng bào không may mắn của mình trên đường tìm tự do sau tháng Tư năm 1975. Xác họ đã rũ mềm trên tay hải tặc, dạt vào bờ cát hoặc chìm sâu trong lòng biển hay được vùi vùi lấp sơ sài tại các đảo hoang - Riêng tặng những Hương Linh Thuyền Nhân VN và cho bé Aylan Kurdi.)

4142 6 CamXucNMH
Em giấu mặt nằm im trên bờ biển
Sau những ngày giờ trực diện gian nguy
Sau những phút giây kinh hoàng khốc liệt
Em bỏ lại đời, tức tưởi em đi ....
*
Em bỏ lại đời, về miền miên viễn
Về một nơi không yêu ghét hận sầu
Em về nơi không tranh giành, chém giết
Và để lại đời chứng tích thương đau
*
Hình ảnh ấy làm hoàn cầu rúng động
Xót thương em, lên án kẻ hung tàn
Và làm tôi, một nạn nhân Việt cộng
Nhớ tháng Tư nào nước mất nhà tan
*
Nước mất nhà tan, mất luôn ý sống
Vì cộng trả thù không chút nương tay
Cả một miền Nam đau thương tàn khốc
Tả làm sao em hỡi đắng cay này ...
*
Rồi vượt biển tôi làm người tị nạn
Trên một con tàu bé nhỏ mong manh
Tôi ra đi để tìm đời nhân bản
Để tránh lũ người nhọn hoắt vuốt nanh
*
Đồng bào tôi cũng âm thầm trốn chạy
Cả triệu con người dắt díu nhau đi
Họ là thuyền nhân cũng như em đấy
Và như em, hồn đã với vô vi ....
*
Có những thuyền nhân như em, cỡ tuổi
Cùng với mẹ cha, lối xóm, họ hàng
Đã với con tàu chứa đầy hận tủi
Chìm xuống đại dương giữa một chiều tàn
*
Có những thuyền nhân với nhiều lớp tuổi
Chết đói vì tàu kẹt bãi san hô
Hoặc trên đảo hoang, sức tàn, hấp hối
Bị cắt thây, xé thịt, chết không mồ !
*
Có những thuyền nhân, đàn bà, con gái
Hải tặc say mồi hãm hiếp, bắt đi
Có những người cha, người chồng cản lại
Búa chúng đập đầu, chém nát tứ chi
*
Em thấy đó, những điều đau đớn thế
Đã xảy ra cho người Việt, dân tôi
Mà thế giới có bao người rơi lệ ?
Có mấy tấm hình rúng động em ơi...
*
Em nghiêng mặt, nằm im trên bờ cát
Tôi nhìn em đau xé trái tim buồn
Thôi em nhé đời đã không viên mãn
Ngủ đi em cho quên hết oan hờn
*
Em với tôi dù không cùng thế hệ
Nhưng cảnh đời có một nỗi sầu chung
Đây ngọn nến thơm, thắp cho em nhé
Và một bài thơ thương xót tận cùng ...
4142 7 CamXucNMH
Ngô Minh Hằng
(Trích thi tập LỜI CÁNH CHIM RỪNG, sắp in 2015)