Đừng gõ nữa tiếng mưa buồn ngoài đó
Cho lòng ta bớt nức nở, cô đơn
Để năm cũ, đi qua, đừng luyến tiếc
Cho mùa xuân, bớt tức giận ghen hờn
Cho năm mới, ta phải lòng người ấy
Một con người chưa biết mặt, biết tên
Có trái tim hòa cùng ta một nhịp
Nâng ta đi,qua sóng gió, gập ghềnh
Để ta tiễn lẻ loi ra khỏi cửa
Gói khổ đau, nhờ bưu điện gởi đi
Chôn lo âu vào một góc sau vườn
Đem tuổi thọ, cất, để đừng hoang phí.
Cho cuộc sống chỉ toàn là thi vị
Ta mơ màng, hạnh phúc đã thành thơ
Đêm không cần nằm gác tay lên trán
Cho suy tư, trằn trọc khỏi nương nhờ
Năn nỉ mãi, sao mưa không tội nghiệp?
Làm thinh giùm, cho ta ngủ đêm nay
Đừng lạnh nữa, vì lòng ta tê tái
Nàng xuân ơi, đến ấp ủ ta này.
Vân Hà