User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Đường Thu (TT) & Chiếc Lá Rừng Phong (T) & Thu Tha Hương (T)
*****
1- Thơ tranh : ĐƯỜNG THU (Ngô Minh Hằng)
2808 TT DuongThuNgoMinhHang

Designed by Nắng Cali

*****
2- Thơ : CHIẾC LÁ RỪNG PHONG (Ngô Minh Hằng)
4284 2a ChiecLaRungPhongNMH
4284 2b ChiecLaRgPhNMH
Sáng nay trở lạnh, bóng Thu sang
Lác đác rừng phong rụng lá vàng
Ta đứng cuộn mình trong áo ấm
Đợi hoài, chuyến bus chẳng đi ngang
*
M :ắt nhìn theo chiếc lá vàng rơi
Gió cuốn bao nhiêu phận lá rồỉ
Đưa lá đi về muôn nẻo lạ
Vùng trời nào nhỉ có xa xôi???
*
Gió dìm lá xuống dưới tầm sâu
Rồi hất tung lên đỉnh ngọn sầu
Hỏi lá quay cuồng trăm hướng gió
Gió về muôn nẻọ Lá về đâu ?
*
Lá về đâu nhỉ. Lá về đâu
Tan tác, cô đơn khắp địa cầu
Lá có thương thân, đời viễn xứ
Có hờn bãi biển hóa nương dâu ?
*
Phương trời vô định, lá buồn không?
Xa cội, niềm đau hẳn úa lòng
Chắc lá đêm ngày thương nhớ lắm
Những mùa Thu có gió thu trong?
*
Một mai lá mục với thời gian
Có xót xa đau phận lá tàn?
Hồn lá chắc gì siêu thoát được
Khi rừng phong cũ vẫn quan san
4284 3 ChiecLaRgPhgNMH
Ngô Minh Hằng
*****
3- Thơ : THU THA HƯƠNG (Ngô Minh Hằng)
4284 4 Thu ThaHuongNMH
Thêm mùa thu vàng, mùa Thu tha phương
Nghe lòng mênh mang buồn thương quê hương
Quê ơi ngàn trùng xa xôi bên trời
Hơn hai mươi năm lòng sầu khôn nguôi !

Hơn hai mươi năm đau thương từng giờ
Thương quê điêu tàn, thương đời bơ vơ
Mây ơi chiều vàng thu xưa chơi vơi
Và em hiền hòa xinh xinh môi cười ...

Lòng tràn yêu thương ta vui bên nhau
Như đôi chim non hân hoan tình đầu
Trầu cau em mơ ngày mình nên duyên
Thanh bình ta mơ quê hương ba miền

Nhưng rồi ngày kia buồn ơi chia phôi
Quê hương bi thương lầm than tơi bời
Như em trùng dương cô đơn mong manh
Chìm sâu ... chìm sâu ... sau cơn tan tành ...

Như ta tù đày rừng cao miền xa
Tương lai đêm đen kinh hoàng bao la
Thương cha già nua oằn thêm đôi vai
Thương người dân lành long đong đường dài

Ai làm quê hương cơ hàn quê ơi
Buồn đau ai kia gieo lên dòng đời
Thương em hoa tàn khi đang mùa xuân
Hùm thiêng sa cơ, thương ta phong trần !

Chiều nay thu về vàng rơi lênh đênh
Tha hương hồn thơ xanh xao bồng bềnh ...
Này ai từng gieo đau buồn quê tôi
Bình minh đang lên ... chiêm bao tàn rồi !!!
Ngô Minh Hằng