Đánh lần thứ ba mới xong. Cứ trật vuột hoài. Đến lần chót LT tự động ''send'', không kịp đọc lại. Xin bổ sung ''hơn'' sau chữ ''xót xa'' (xót xa hơn). Trân trọng.
Đang chiêm nghiệm một sáng tác của nữ sĩ mà tưởng như rơi vào khúc đoạn trường của Tố Như. Khóc thường hiển thị cho khổ đau. Nhưng tưởng không có tiếng khóc nào xót xa tiếng khóc thầm. Điệu trau chuốt, có chút u uất mà điệp trùng nhân hậu khiến bài thơ như một thứ mỹ tửu, nhấp rồi còn muốn nhấp thêm: Cố nhân ơi hãy tìm quên, Đàn xưa giờ đã đứt ngang dây rồi. Tóc mây theo gió ngừng trôi, Thương con dế nhủi đứng, ngồi ru đêm... Tìm quên bằng cách nào đây, thưa quý nương?
Comments
Chúc GS vạn an.
LĐ
Cố nhân ơi hãy tìm quên,
Đàn xưa giờ đã đứt ngang dây rồi.
Tóc mây theo gió ngừng trôi,
Thương con dế nhủi đứng, ngồi ru đêm...
Tìm quên bằng cách nào đây, thưa quý nương?
Chúc BBT càng ngày càng tiến mạnh!
LĐ.