User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Ruồi Và Mật Ong & Người Lính Già Và Con Phố Cũ & Người Đi Câu Và Con Cá Nhỏ & Nhà Sư Trẻ Và Cô Lái Đò(T.Ngụ ngôn)
( Nguồn : Trích từ Đặc San Lâm Viên)
*****
1- T. Ngụ ngôn : Ruồi Và Mật Ong (Bùi Phạm Thành)
4446 1 RuoiVaMatOngBPhamThanh
Hũ mật bị lật nghiêng qua
Khiến mật trong hũ chảy ra bên ngoài
Mùi mật ôi chao ngọt ngào
Khiến bầy ruồi nhặng ào ào xung quanh.

Chẳng cần mời gọi, thật nhanh
Lũ ruồi nhào xuống đắm mình mật ngon
Thế là từ đầu đến chân
Mật ong dính chặt toàn thân chẳng rời
Tất cả ruồi cùng tiêu đời
Hiến dâng mạng sống cho mùi mật thôi.

Chữ rằng "Mật ngọt chết ruồi"
Đừng tham vui nhỏ hại đời mai sau.
Bùi Phạm Thành
(ngày 15 tháng 4 năm 2021)
*****
2-Thơ : NGƯỜI LÍNH GIÀ VÀ CON PHỐ CỦ (Bùi Phạm Thành)
Một chiều lặng yên, trên con phố nhỏ,
Mây như tơ chùng lòng người bâng khuâng.
Một người lính già nhớ về phố cũ,
Con phố thay tên đã mấy mươi năm.
4446 2 NguoiLinhGiaBPThanh
Chiều rơi xuống dần, cà phê nhỏ giọt,
Giọt cà phê đen như nốt nhạc buồn.
Ngoài sân ngọn đèn vàng như lá uá,
Cúi đầu suy tư thầm gọi Sài Gòn.

Con phố ngày xưa, thay tên đổi chủ,
Gần nửa đời người bãi biển nương dâu.
Chợt xao xuyến lòng nhớ bè bạn cũ,
Còn mất ra sao? Tản mát nơi đâu?

Mở máy tính ra, viết thư thăm bạn,
Nhắc lại một thời chinh chiến chưa quên
Những địa danh nào ghi trong quân sử
Còn đó hay chăng, có bị thay tên?

Tắt máy tính đi, tắt đèn đi ngủ,
Nhưng trong đêm đen mắt vẫn cố tìm.
Kỷ niệm đau thương sau ngày đổ vỡ
Có một chút gì nghèn nghẹn trong tim.

Mỗi độ tháng Tư, buồn ngày Quốc Hận,
Nhìn về quê hương sầu chuyện đổi thay.
Bạn bè rồi đây như từng chiếc lá,
Chờ mùa Thu về cuốn theo gió bay.
Bùi Phạm Thành
Ngày cuối tháng Tư, 2022
( ĐSLV)
*****
3-T. Ngụ Ngôn : NGƯỜI ĐI CÂU VÀ CON CÁ NHỎ (Bùi Phạm Thành)
4446 3 NguoiDiCauBPThanh
Chuyện rằng có người đi câu
Sống bằng con cá anh câu mỗi ngày
Hôm nay thật là chẳng may
Câu được con cá nhỏ này mà thôi.

Cá rằng: "Này anh câu ơi
Tôi thật nhỏ bé ăn thời đáng chi
Chi bằng hãy thả tôi đi
Mai kia tôi lớn sẽ thì ngon hơn."

Người câu nói: "Nhỏ còn hơn
Thả mi ta sẽ chẳng còn gi ăn."
Vật nhỏ trong lúc ta cần
Hơn lời hứa lớn viễn vông xa vời.
Bùi Phạm Thành
(ngày 15 tháng 4 năm 2021)
*****
4- Thơ : NHÀ SƯ TRẺ VÀ CÔ LÁI ĐÒ (Bùi Phạm Thành)
4446 4 NhaSuTreBPThanh
Chuyện rằng ở bến sông kia
Có một cô lái chuyên nghề đò ngang
Ngày ngày đưa rước người sang
Bến này, bờ nọ đôi đàng trên sông
Người người đều phải trả công
Tiền đò đồng giá mỗi lần sang ngang.

Một hôm trong chuyến đò ngang
Có vị sư trẻ trong đoàn người đi
Khi thuyền qua bờ bên kia
Cô bắt sư trả tiền thì gấp đôi.
Sư rằng “Sao chỉ riêng tôi?”
Cô rằng “Tiền đã ngắm tôi ấy mà.

Lần sau cô đòi gấp ba
Sư rằng “Xin hãy nói ra sự tình.”
Cô rằng “Thầy cứ ngắm nhìn
Bóng tôi dưới nước lung linh theo đò.”

Lần khác khi thuyền cặp bờ
Cô đòi phải trả tiền đò gấp năm
Sư rằng “Giá ấy đúng chăng
Tôi đã nhắm mắt quyết tâm ngồi thiền.”
Cô rằng “Đôi mắt nhắm nghiền
Nhưng lòng thầy vẫn ngắm nhìn đăm đăm.”

Một hôm sư lại qua sông
Nhìn thẳng cô lái, sư không ngại ngần
Khi đò qua bên kia sông
Sư cười hỏi “Trả tiền công thế nào?”
Cô rằng “Tiền chẳng cần trao
Thầy nhìn bằng mắt nhưng nào động tâm
Phải chăng đã dứt lòng trần
Hay là đã có quyết tâm chuyện gì?”

Tháng ngày lặng lẽ qua đi
Sư không ghé bến để đi qua đò.
Một hôm rất là tình cờ
Trong đám hành khách lên đò qua sông
Có người khách lạ thoạt trông
Nhưng nhìn kỹ lại thì không lạ gì
Đúng là nhà sư trẻ kia
Bây giờ hoàn tục dáng thì vui tươi
Mắt nhìn cô lái chẳng rời
Và cô thì cũng mỉm cười đưa duyên.

Qua bờ khách hỏi giá tiền
“Vô giá,” cô lái cười duyên trả lời
“Nhờ em thầy đã hiểu đời
Để tóc hoàn tục làm người đàn ông
Hôm nay đưa thầy qua sông
Mai này còn có hay không qua đò?”

Khách rằng “Nhờ những chuyến đò
Đưa đôi ta đến bến bờ nhân duyên
Nay ta rời khỏi chùa chiền
Nàng hãy bỏ việc lái thuyền qua sông.”

Con đò vẫn nằm trên sông
Nhưng cô lái đã theo chồng vượt biên.
Bùi Phạm Thành
(ngày 8 tháng 1 năm 2022)
(Lấy ý từ một bài viết đọc được trên trang mạng xã hội - Không thấy tên tác giả)