User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Tình Yêu Cao Nguyên & Cao Nguyên, Ngày Vắng Em (Thơ)
***
1-Thơ : TÌNH YÊU CAO NGUYÊN (Bửu Truyền)
Ngâm thơ:
Tôi đi giữa chiều rơi nắng nhạt
Dãy non xanh con thác thì thào
Ðường vắt vẻo, bước nao nao
Nhớ em! Nước mắt! Trăng sao mù mờ!
4043 1 TinhYeuCaoNguyenBT
Trời Ðà Lạt hoa thơ, suối mộng
Gọi mãi em! Tiếng vọng ngàn thông
Hồ Xuân Hương bóng hình chung
Anh đào nở muộn. Cánh hồng. Giọt sương.

Biển Hồ ngủ lòng ôm bóng núi
Phố Pleiku mấy tuổi vẫn mơ
Mưa đủ ướt, nắng đủ mờ
Gió đủ xỏa tóc che hờ môi hôn.

Kontum đẹp! Bình nguyên trên núi
Cánh đồng vàng tới bảy hồ xa
Ðộc mộc mơ, mộng Ðắk Bla
Cồng chiêng bỏng lửa, tim ta bỏng tình.

Tình Ðắc Lắc mưa nghiêng nắng hạ
Hoa cà phê lơi lả hương đêm
Ðường xưa đất đỏ chân em
Phố Ban Mê Thuột giốc chênh gót ngà.

Nay Ðắc Nông xưa là Quảng Ðức
Gia Nghĩa bây giờ náo nức ngựa xe
Ly cà phê. Khói sương che
Ðầu mùa phố núi mưa về bên em.

Anh đã đến cao nguyên đất đỏ
Tình mới lớn. Mắt thỏ. Nhỏ khờ!
Mây quàng núi, suối dệt mơ
Tim non đan mộng, ý thơ đôi mình.
4043 2 TinhYeuCaoNguyenBT
Anh tìm mãi nghe chừng lạc bước
Giữa sương lạnh
chiều xuống nhuộm vàng
Hỏi phố, phố đổi tên đường.
Hỏi nàng,
Nàng đã sang ngang. Lâu rồi!
Hỏi tôi, tôi chẳng phải tôi. Bao giờ?
Bửu Truyền
***
2- Thơ : CAO NGUYÊN, NGÀY VẮNG EM (Bửu Truyền)
Vịnh:
Ai làm mưa lạnh cao nguyên
Cho người con gái kết duyên xa nhà
Xa cha yếu, xa mẹ già
Bỏ tình yêu đã mặn mà bấy lâu.
4043 3 CaoNguyenNgayVangEmBT
Không ai biết trong tôi mấy nỗi
Nhớ cao nguyên một mối tình đầu
Ðã qua rồi. Qua rất lâu
Mà như mới đó. Nguồn đau suối nguồn!

Không ai nhắc, tôi luôn vẫn nhớ
Nhớ đến em môi đỏ mắt sâu
Chiều mưa em bước qua cầu
Trợt chân sắp té ngã đầu trúng anh.

Em hốt hoảng! Tay chân lóng cóng
Mắt long lanh rơm rớm thẹn thùng
Má em không phấn đỏ bừng
Ôm em bất giác mến thương dâng tràn.
4043 4 CNguyenNgayVangEmBT
Và thế đó, bến sông, ngọn suối
Sáng rẫy nương, suờn núi ráng chiều
Tôi vác rựa, em lưng gùi
Thuyền nan lúng liếng ngược xuôi bên đời.

Nhưng ai biết giữa trời bão nổi
Tôi về quê thăm nội lâm nàn.
Khi trở lại. Ôi! Phủ phàng!
Gia đình còn đó, riêng nàng đi xa.

Cha mắt mờ, mẹ già nhuốm bệnh
Không thuốc thang, cô quạnh ngậm ngùi!
Tôi nguyện làm đứa con nuôi
Thay người con gái tôi yêu đầu đời.

Bây giờ đã, ông bà mất hết
Căn nhà sàn trống tếch quạnh hiu
Vào ra chênh chếch trăng soi
Bóng ai trên vách? Bóng tôi hay nàng?!
4043 5 CNguyenNgayVangEmBT
Bửu Truyền