User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 

Xuân Nầy Con Chưa Về Được (Vọng Cổ & Thơ)
***
A- Vọng Cổ: Xuân Này Con Vẫn Chưa Về Ðược!
3461 2 Anh VinhLIem
Vĩnh Liêm
Ngâm thơ (thay nói lối):
Xuân này con vẫn chưa về được!
Không phải con ham ở xứ người.
Chẳng phải con quên tình đất nước,
Mà vì hoàn cảnh chẳng về thôi!…



Câu 1: Mẹ ơi! Tuyết phủ mùa Ðông ngày giá lạnh, con ở phương trời xa mà lòng chạnh nhớ người Mẹ thân yêu còn ở lại chốn quê nhà… Nước mắt tuôn rơi khi nhớ tới Mẹ già!… Con ra đi vào cuối mùa xuân năm Ất Mão khi đất nước mình bị giặc Cộng xâm lăng. Mẹ ở lại nhà mòn mỏi với bao điều tủi nhục lầm than, không biết tới bao giờ gặp lại đứa con yêu với vô vàn thương nhớ…
Câu 2: Con ở chốn xa xăm luôn vời trông về quê mẹ, tủi phận ly hương mà nước mắt tuôn dòng… Con biết phải làm sao cho vơi bớt nỗi đau lòng!…
Nơi đây tuyết phủ ngày xuân tới,
Lạnh cóng da người, lạnh buốt tim!
     Con sống âm thầm trong căn nhà nhỏ hẹp, giữa những bức tường vôi trắng; nhà ai nấy vẫn lặng im thanh vắng! Tâm sự kẻ lưu đày biết tỏ cùng ai!…



-----

Ngâm thơ (thay nói lối):
Xuân sau có thể con về được,
Giải phóng quê hương, dẹp bạo tàn.
Hàng vạn người về vui đất nước,
Góp phần xây dựng lại giang san…



Câu 5: Ðất nước lầm than, quê nghèo xơ xác, nỗi nhớ quê hương cứ canh cánh bên lòng… Giải phóng quê hương để mọi người được tương phùng... Con sẽ trở về quỳ bên cạnh mẹ trong tuổi xế chiều để mẹ được an tâm… Ðất nước mình sao cứ mãi lần than, người nghèo khó triền miên khổ sở! Phải dẹp đi bọn bạo tàn hung ác để mọi người đuợc góp phần xây dựng lại giang san đã đổ nát, hoang tàn…



Ngâm thơ (thay nói lối):
Mẹ ơi! Con đã lớn rồi,
Ðầu hai thứ tóc mà đời chưa vui!



Câu 6: Nơi xứ lạ người đông, biết mẹ chờ mong nên lòng con hằng đêm khắc khoải. Nơi phương trời hải ngoại con mong ngày được hội tụ đoàn viên. Mẹ ơi! Con đã lớn rồi, đầu cũng đã hai thứ tóc, thế mà chưa có được một ngày thật sự vui thú trong lòng… Lạy Mẹ, xin Mẹ hiểu cho con, Xuân này con cũng vẫn chưa về được!
Hằng đêm nhớ Mẹ, ngậm ngùi,
Hận cho ly biệt chôn vùi tuổi thơ…

(Ðức Phố, 01-11-2008)
Vĩnh Liêm

***
B-Thơ : Xuân Nầy Con Vẫn Chưa Về Được (Vĩnh Liêm)

Xuân nầy con vẫn chưa về được!
Trời đã vào Đông ở xứ nầy.
Quê Mẹ mùa Xuân như thuở trước?
Hay mùa Xuân đến vẫn chưa hay?
3903 2 XuanNay ConChuaVeduocVLiem
Nơi đây tuyết phủ ngày Xuân tới,
Lạnh cóng da người, lạnh buốt tim!
Quê Mẹ ngày Xuân lòng phơi phới,
Hay ngày Xuân thảm, tiếng lòng im?

Xuân nầy con vẫn chưa về được!
Khúc ruột lìa xa vạn dặm đường.
Khúc ruột quặn lòng khi mất nước,
Trông vời quê Mẹ, hận ly hương!

Có ai hiểu thấu tình xa xứ?
Mẫu tử chia lìa bao tháng năm.
Mẹ đợi Cha chờ người lữ thứ,
Mà ngày xum họp vẫn xa xăm!

Xuân nầy con vẫn chưa về được!
Những kẻ điên cuồng vẫn sống nhăn.
Quyền lực trong tay phường cướp nước,
Phố phường dầy đặc bóng công an.

Con đi ngững mặt, đời thanh thản,
Chẳng lẽ hồi hương lại cúi đầu?
Vâng dạ, thưa trình – đời khốn nạn!
Vui gì trong những phút thương đau!

Xuân nầy con vẫn chưa về được!
Không phải con ham ở xứ người.
Chẳng phải con quên tình đất nước,
Mà vì hoàn cảnh chẳng về thôi!

Xuân nầy con gửi lòng yêu nước,
Về với non sông, khắp mọi nhà.
Chúc một mùa Xuân vui thuở trước,
Người người đồng hát khúc hoan ca.
3903 3 XuanNayConVLiem
Xuân sau có thể con về được,
Giải phóng quê hương, dẹp bạo tàn.
Hằng vạn người về vui đất nước,
Góp phần xây dựng lại giang san.

(Đức Phố, Xuân Giáp Tuất 1994)
VĨNH LIÊM