Hai ngàn mười bảy mới đó thôi.
Mà lại ra đi tiển biệt rồi
Tiếng pháo đì đùng mừng năm mới
Hai ngàn mười tám lại lên ngôi.
Ồ! nhỉ thời gian trôi nhanh quá!
Mới đó mà chân mỏi gối chùn
Còn đâu cái thuở xuân xanh nhỉ?
ngậm ngùi tiển biệt tháng năm đi
Hết ngày, hết tháng, lại hết năm
Ngày tháng thoi đưa vẫn âm thầm
Mộng ước còn đâu khi bóng xế?
Mà niềm hy vọng quá xa xăm
Mới thoáng đó thôi đã bạc đầu
Phận người trôi nổi lắm bể dâu
Quê hương xa tích mờ nhân ảnh
Mặc niệm hồn thiêng khẻ cúi đầu
Hồn Thiêng Sông Núi có anh linh
Cứu độ chúng sinh bớt khổ hình
Non Sông Gấm Vóc còn đâu nhỉ?
Thương những mãnh đời sống điêu linh
Một cuộc bể dâu đã đổi đời!
Một nền dân chủ đã đổi ngôi
Một chế độ lừa dân, bán nước
Một đời người oằn nặng th áng (năm) trôi/.
Nguyệt Vân
(Ðầu năm 2018)
1/2/2018