User Rating: 5 / 5

Star ActiveStar ActiveStar ActiveStar ActiveStar Active
 
 
Sao Không Thấy Tình Anh Là Ẩn Số ?
*
Mến tặng Các Bạn
đã thi vào đại học Bách Khoa, Phú Thọ, Sài Gòn.
(Từ lớp 11C4 & 12C4, trường NTH, Tân Bình)
*
Em xõa tóc nghiêng nghiêng bờ vai nhỏ
Anh trộm nhìn, thương gót đỏ chân son
Gió mơn man tà áo vờn eo thon
Anh ao ước một đời theo em mãi.
 
Em khua guốc, bàn chân non quý phái
Ngón tay thon đưa vuốt tóc mây huyền
Lời vành khuyên tẩm mướt nụ cười duyên
Anh điên đảo, đêm về còn choáng váng?
 
Em Mắt Biếc dịu dàng thêm ban Toán?
Phận nhà nghèo, chăm chỉ, chẳng kiêu căng
Nhà đông em, sao em học dễ dàng?
Ai gánh nước, giặt đồ? Ai xuất sắc?
 
Mỗi môn học Cô Nương đều nổi bật,
Mỗi Cây Si đều mê nét chữ bay
Mỗi phương trình em đều giải được ngay,
Sao không thấy tình anh là ẩn số?
 
Anh ngơ ngẩn, lá thư xanh thố lộ
Lòng hỏi lòng: thư viết có đủ hay?
Em đọc xong, có nhíu mắt, chau mày?
Ngày cuối khóa anh gồng mình, tình tỏ
 
Không nhút nhát, nhưng rất… anh-hùng-thỏ
Khổ tương tư vì Cô Bé Tiểu Thư
Gần ngày thi mà bài vở rất hư
Nhìn áo trắng anh ươm màu hy vọng.
 
Giờ lý, hóa mắt em buồn mơ mộng
Làm sao anh thực hiện sức ly tâm?
Sao cân bằng phản ứng cho khỏi lầm?
Ôi vận tốc đồng chiều tim anh gọi.
 
Anh ao ước được riêng nghe em nói,
Cầm tay em, anh nói riêng em nghe,
Mình trao nhau lưu bút cuối mùa hè
Vẽ cánh phượng chung Hoa Tình vừa hé.
Á Nghi, 1997