Giọt nắng lung linh ngập môi hồng
	Anh đi thuở ấy lúa đang bông
	Chia tay rươm rớm hoen màu mắt
	Bỏ lại tình ta chết cỏi lòng
	Anh làm pháo thủ chốn biên cương
	Rừng núi mù sương lắm đoạn trường
	Đã hẹn dần tàn sau cuộc chiến
	Ngày về cố viết chử yêu đương
	Ba năm lận đận chiến chinh dài
	Lửa đạn vây quanh kín đời trai
	Giọt nắng ngày xưa còn có đó
	Môi hồng đâu thấy chuyện ngày mai
	Một tối giặc về qua xóm Đạo
	Đành lòng gieo máu lửa xôn xao
	Lầu chuông gác đổ em vĩnh biệt
	Hẹn ước chưa tròn của thuở nao
	Giặc pháo làng em tan nát đau
	Cùng là pháo thủ chẵng như nhau
	Anh đi gìn giử làng thôn xóm
	Giặc giết luơng dân hận nhuốm màu
	Ngày về anh kịp thắp nén hương
	Bên mộ người yêu cạnh giáo đường
	Nấm đất sơ sài chôn vội vã
	Nghe như giọt nắng vẫn còn vương

	Pháo Thủ Người Xứ Biển
 	