Cầm bút đề thơ, thơ chẳng ra
	Muốn nói mà sao mắt lệ nhòa
	Nghe như thổn thức trong tim đỏ
	Ðọc lại vần thơ anh viết cho
	Anh ạ! Ngày vui đã trôi qua
	Gấp tư trang giấy trắng học trò
	Ðể mong chép lại vần thơ cũ
	Thầm tiếng yêu thương chẳng đắn đo
	Bập bẹ ngày xưa học vỡ lòng
	Ðánh vần từng chữ được, chữ không
	Rồi nay mình học thương, học nhớ
	Học đợi, học chờ, học ước mong
	Thôi đừng hẹn nữa, nhớ hay không?
	Ðể kẻ chờ mong nát cả lòng
	Thu tàn, đông lại mang đơn lạnh
	Mà kẻ đợi chờ mãi ước mong.

	Nguyệt Vân
 	