Trăng vẫn là trăng của những đêm,
Ngồi nghe hương sứ thoảng bên thềm,
Dù bao giấc mộng chừng tan vỡ,
Vẫn nhớ thương nhiều thuở mới quen.
***
Ba bảy năm dài trở lại đây,
Trời chiều nhàn nhạt bóng tà huy,
Bao nhiêu biến đổi! Người đâu hỡi?
Ngập bước đường xưa, lá phủ đầy.
***
Ta gặp cụ già giữa lối đi,
Mới hay người từ buổi vu qui,
Bỏ làng, bỏ xứ, đi xa biệt,
Chưa một lần quay bước trở về.
***
Còn nhớ năm nào em mới lớn,
Như nụ hoa hàm tiếu xinh xinh,
Làm quen giữa gió mùa thu tới,
Con mắt thơ ngây liếc rất tình.
***
Nhà em ở cuối đường thôn vắng,
Có ngõ tre thăm thẳm chạy dài,
Ðẹp như đôi mắt em ngày ấy,
Áo trắng học trò lộng gió bay.
***
Trăng vẫn là trăng của độ nào,
Thuở đời thơ mộng chỉ riêng nhau,
Trăng nơi đất khách cho dù đẹp,
Buồn nỗi ly hương vẫn dạt dào.
***
Bóng mây che khuất trăng hò hẹn,
Ðau khổ phủ trùm nguyện ước xưa,
Một chút cũ càng trong ký ức,
Lòng nghe thổn thức buổi giao mùa.
Hoàng Yến