Sáng nay em vào lớp,
Đôi mắt buồn nai tơ.
Tôi lại gần vuốt tóc,
"Có chuyện gì không em?"
Đôi mắt đỏ rưng rưng,
Và giọng nói ngập ngừng:
Ba em vừa mới chết,
Trên chiến trường xa xăm...
Tôi cùng khóc với em,
Tôi kéo em thật gần
Ôm ghì thân run rẩy,
Thương quá những nạn nhân.
Cuộc chiến kéo quá dài,
Không ánh sáng tương lai.
Cha, Anh, Em vào lính,
Mẹ buông tiếng thở dài.
Con cắp sách đến trường,
Mẹ gánh gồng đau thương,
Đôi ba ngày nghỉ phép,
Anh để lại luyến thương.
Học trò tôi ngây thơ,
Đứa mất Mẹ bơ vơ,
Đứa mất cha ngoài trận,
Giữa đêm trường bơ vơ...
Hơn phần tư thế kỷ,
Luôn nhớ những Anh Hùng.
Liều thân cho Dân Tộc,
Đem lại chút thanh bình.
Cho em thơ đi học,
Cho cô giáo đến trường.
Cho Tự Do, no ấm,
Cho Tổ Quốc Việt Nam.
Cám ơn anh Thiết Giáp,
Cám ơn anh Không Quân.
Cám ơn anh Mũ Đỏ,
Cám ơn anh Hải Quân.
Tôi thắp hương cầu nguyện,
Những anh hùng Vô Danh.
Tên anh còn mãi mãi,
Sáng ngời trên trời xanh!
Em tôi nay đã lớn,
Bên kia quả địa cầu.
Chiều nay mưa trong mắt,
Tôi cúi đầu Lặng thinh!
Linh Đắc
Nhớ đám học trò xưa.